Ai ngờ, số tiền 1 tỷ mà bố mẹ chồng cho để mua nhà, tôi thấy nó nặng nề hơn cả gánh nặng vật chất.
Sau 7 năm làm dâu, có lẽ tôi đã trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc của 1 nàng dâu. Ngày mới về làm dâu, tôi luôn nghĩ rằng chỉ cần mình hiền lành, chăm chỉ, tất cả mọi chuyện sẽ ổn. Vậy mà không, cuộc sống không như là mơ, đặc biệt là khi phải sống chung với mẹ chồng.
Đúng là hai năm đầu tiên sống chung, mọi thứ còn đang trong giai đoạn “ngọt ngào”. Mẹ chồng tôi là người phụ nữ của gia đình, luôn quan tâm đến từng bữa cơm, giấc ngủ của con cháu trong nhà. Nhưng rồi, tôi không thể sống như thế mãi nên bàn với chồng cần thoát khỏi “cái kén” để xây dựng sự nghiệp lâu dài.
Chuyển lên Hà Nội làm việc, tôi nghĩ rằng cuộc sống sẽ khởi sắc hơn khi không còn phải sống chung. Nhưng không, mọi chuyện còn trở nên tồi tệ hơn. Khi chúng tôi nói sẽ mua nhà và muốn vay tiền bố mẹ, ông bà cho hẳn chúng tôi 1 tỷ. Chúng tôi mừng vô cùng, chỗ còn lại vay mượn cũng không phải quá khó khăn. Ai ngờ, số tiền 1 tỷ mà bố mẹ chồng cho để mua nhà, tôi thấy nó nặng nề hơn cả gánh nặng vật chất. Thế là cả một bầu trời trách nhiệm và sự vụ lợi từ người thân, từ hàng xóm, bạn bè ở quê cứ thế ập đến. Nào là đi khám bệnh, đi xin việc, cho con đi thi… bất kể người họ hàng ở quê có việc gì cần lên Hà Nội là chắc chắn họ sẽ ở nhà tôi. Và chúng tôi chỉ được phép đồng ý, không được từ chối.
Mỗi năm vào dịp nghỉ hè, nhà tôi như cái chợ, không ngày nào yên ổn. Dường như mọi người đều quên mất rằng đó là tổ ấm của hai vợ chồng tôi, chứ không phải nhà nghỉ miễn phí. Trẻ con thì ồn ào, người lớn thì tự nhiên như chốn không người, khiến cho cuộc sống của tôi không còn chút riêng tư.
Có lần tôi thử lên tiếng, nhưng chồng tôi chỉ nhẹ nhàng an ủi rằng “nhà là bố mẹ cho tiền mua, chiều ông bà 1 chút”. Phải, tôi hiểu, nhưng liệu có phải lúc nào tình cảm cũng có thể đong đếm bằng vật chất? Tôi mệt mỏi, tôi cảm thấy mình như kẻ nợ nần, phải trả giá bằng cả thanh xuân và không gian riêng tư của mình.
Ảnh minh họa
Và rồi, câu chuyện của đứa cháu họ mẹ chồng nhờ lên ở 2 tháng để đi thi là giọt nước tràn ly. Mẹ nó không đóng góp 1 đồng sinh hoạt phí nào và nghiễm nhiên coi việc chăm nuôi nó là trách nhiệm của chúng tôi. Tôi không hiểu, tại sao người ta có thể tự nhiên đến vậy, không nghĩ đến cảm xúc và cuộc sống của người khác. Tôi không muốn từ chối, nhưng cũng không muốn tiếp tục sống trong cảnh như vậy. Tôi cảm thấy mình như đang bị xâm phạm, và mẹ chồng tôi, thay vì hiểu cho tôi, lại tỏ ra dỗi hờn.
Cuộc sống của tôi, từ khi lấy chồng đến nay có lẽ đã mất đi quá nhiều niềm vui. Tôi nhận ra rằng, dù cho có cố gắng đến đâu, mình cũng không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Có lẽ đã đến lúc tôi cần phải đặt ra những giới hạn, để bảo vệ không chỉ bản thân mình mà còn là tổ ấm nhỏ của hai vợ chồng tôi.
Tôi mong rằng một ngày nào đó, mẹ chồng và những người xung quanh có thể hiểu và tôn trọng cuộc sống riêng tư này. Tôi không muốn trở thành người xấu, nhưng tôi cũng không thể sống mãi trong sự áp đặt và hy sinh. Tôi chỉ mong muốn một cuộc sống bình yên và hạnh phúc, liệu điều đó có quá xa vời?
News
Định bụng ‘sửa ống nước’ cho bà chủ U70 vài năm nữa rồi cuỗm luôn căn biệt thự 45 tỷ, bố cứ giục lấy vợ khiến tôi chẳng biết làm sao, nào ngờ bà chủ ân cần đặt vào tay 10 tỷ rồi nói nhỏ …..
Say với “thu nhập” từ tình già đến lúc tỉnh ra để tìm hạnh phúc riêng cho mình mà báo đáp công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, thì bà chủ dứt khoát không buông tha cho tôi. Tôi…
Mở két lấy tiền nhờ con dâu đưa khám vô tình để l-ộ quyển sổ tiết kiệm 500 triệu, hôm sau con trai đến tận nhà vay rồi thông báo 1 tin khiến tôi gi-ận t-ím m-ặt, biết thế ngày xưa tôi đã ….
Để vay được tiền của mẹ, các con không từ thủ đoạn nào. Một tháng trước, thấy bụng bị đau nhiều ngày liền, tôi gọi con dâu đến đưa đi khám xem bị bệnh gì. Lúc đó, trong người không…
Vừa ăn hỏi xong thì biết chồng có thâm niên c-ặp b-ồ gần chục năm, tôi bẽ bàng tính chuyện ly hôn mà nào ngờ thứ anh ấy đưa ra để ‘bù đắp’ khiến tôi không cưỡng lại được
Câu chuyện của tôi thật sự rất khó để chia sẻ. Tôi cũng tâm sự với bạn bè nhưng mỗi người lại khuyên 1 ý khác nhau. Tôi năm nay 30 tuổi, lẽ ra có 1 đám cưới hạnh phúc…
Làm ăn thua lỗ vẫn gồng gánh cả nhà chồng, tôi như phát đ-iên khi 2 chị chồng ngày nào cũng qua ăn trực còn lấy đồ mang về, 1 hôm dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi ch-ết l-ặng khi thấy vật bà giấu kín dưới gầm giường
Cầm cuốn sổ tiết kiệm trên tay, lại nghĩ đến quãng thời gian vừa trải qua, tôi cay đắng, bật khóc tức tưởi. Vợ chồng tôi vốn dĩ ở riêng. Nhưng khi bố chồng mất, chồng tôi đề nghị bán…
Về làm dâu được bố chồng coi như con gái r-uột, tôi mừng rơi nước mắt thầm cảm tạ trời phật, một lần bưng đĩa hoa quả lên phòng khách, tôi như r-ơi xuống v-ực th-ẳm khi phát hiện sự thật mà ông toan tính phía sau
Tôi được bố mẹ chồng cưng chiều, coi như con gái trong nhà. Tôi nghe bố chồng chia sẻ, trước đây chỉ sinh được hai con trai nên ao ước có một cô con gái mà không thực hiện được,…
Giàu tiền nhưng thiếu thốn tình cảm, tôi mê mệt em trai bưng bê ở quán cà phê: Mãi cũng được ‘trăng hoa đã đời’, hôm sau tỉnh dậy, tôi choáng váng đ-ầu ó-c khi thấy thứ em ấy đánh rơi trên giường
Tình cờ tôi quen Tín ở một quán cà phê. Dù hơn tôi 2 tuổi nhưng trông anh hiền lành, khờ khạo hơn tôi rất nhiều. Năm 20 tuổi, tôi từng trải qua 1 cuộc tình đầy đau khổ và…
End of content
No more pages to load