Nghe xong con rể nói xong vài câu, mẹ vợ hụt hẫng lo cho tương lai con gái và cháu ngoại.

Tôi năm nay 60 t.uổi, đang sống cuộc sống an nhàn bên chồng vì các con đã lấy vợ, lấy chồng và ở riêng. Con trai út tôi mới lập gia đình cách đây 3 năm, hai vợ chồng đã có nhà riêng, ở cách nhà tôi 10 cây số. Nên dịp cuối tuần, vợ chồng con trai thường đưa cháu nội về chơi thăm ông bà nội. Dù không sống cùng nhà, nhưng với khoảng cách như vậy cũng thường xuyên gặp con cháu.

Hai vợ chồng tôi về già có đời sống thảnh thơi, mặc dù không dư giả gì cho lắm. Sống ở nơi nông thôn, vợ chồng chồng tôi có lương hưu, tôi lại thích quanh quẩn bên ruộng vườn, vừa có thêm thu nhập bởi đàn gà, bán nông sản. Hàng ngày được chăm chút cho mảnh vườn của mình, tôi như khỏe ra và cảm thấy không vất vả gì. Còn có rau sạch để gửi cho con cháu. Tôi hài lòng với những gì mình đang có, con cháu nội ngoại, dâu rể đủ cả.

Con gái cả của tôi năm nay 34 t.uổi, kết hôn cách đây 7 năm. Con lấy chồng ở trên thành phố, gia đình cũng khá giả, có nhà riêng. Con gái cả có hai cháu, trai gái đủ cả, ngoan ngoãn và rất quý mến ông bà ngoại. Mỗi lần cháu về chơi, vợ chồng tôi vui lắm, đưa đi chơi khắp xóm, tụi nhỏ cũng rất thích ra mảnh sân rộng chơi đùa, đá bóng…

Hè năm nay, các cháu ngoại tôi chưa có dịp về nhà bà ngoại do bố mẹ bận việc. Sẵn việc đang có vấn đề về sức khỏe, cộng với nhớ con cháu nên tôi sắp xếp thời gian để lên thành phố để chơi với vợ chồng con gái và thăm cháu nội. Con gái và cháu ngoại của tôi vui lắm, gặp bà mà hai cháu cứ nằng nặc đòi bà đưa về quê chơi vì từ Tết đến giờ các cháu chưa về.

Sau khi được con rể đưa đi mua sắm, mẹ vợ vội vàng bỏ về quê ngay và muốn con gái bỏ chồng - Hình 1

 

Hôm đầu lên, tôi được con gái đưa đi khám bệnh, may mắn là tôi không có vấn đề gì nghiêm trọng về sức khỏe, chỉ cần điều chỉnh một chút về ăn uống và cộng thêm uống thuốc hỗ trợ. Tôi và con vui mừng lắm, cả tối về chỉ nói về chuyện đi khám, rồi may mắn là bệnh không nguy hiểm. Con rể tôi bận việc, chỉ đến khuya mới về, lúc đó tôi đã ngủ rồi.

Ngày hôm sau, con rể đưa tôi đi chơi thăm thành phố, mua vài thứ để về quê làm quà. Vì biết là con rể đưa đi nên tôi đã chuẩn bị sẵn t.iền, không muốn để con rể phải trả. Lạ thay, tôi muốn mua quần áo gì con rể lại ra sức ngăn cản, nói là ở quê cứ ăn mặc “hòa đồng” với các bà ở quê. Con rể khiến tôi hụt hẫng với ly do không nên mua đồ đắt t.iền: ” Mẹ mà ăn mặc, mua sắm đồ đạc đắt t.iền người ta lại tưởng mình giàu, suốt ngày đến vay mượn. Mà người ta không vay được mẹ lại lên tìm vợ chồng con, biết phải xử trí ra sao“.

Đành mua tạm vài bộ quần áo theo như ý con rể và không dám mua quà gì. Suốt quãng đường về, con rể cứ ra sức khoe khoang về bản thân, chê bai nhà vợ: ” Vợ con mua gì con cũng bắt tìm chỗ giá rẻ nhất mà mua. May mà con gái mẹ giờ sướng không, hồi đó mà mẹ cho lấy chồng ở quê thì giờ không khác bà cụ già, suốt ngày làm ruộng rồi. Mà vợ con cứ hở ra là đòi về quê ngoại, chắc nó lại tìm gặp thằng người yêu cũ, con mà biết là con bỏ luôn đấy“.

Nghe con rể nói ra những câu như vậy, tôi buồn và thất vọng lắm. Tôi cứ nghĩ con gái mình sướng, nhưng hóa ra lại khổ vì chồng chặt chẽ, ngạo mạn như vậy. Chưa kể, con rể ấm ức, cay cú gì đó nên có cơ hội là chê bai, nhiếc móc nhà vợ. Định ở chơi mấy hôm mà tôi lấy lý do để về ngay. Suốt từ hôm đó đến nay, tôi lo nghĩ nhiều, thương con gái chắc phải chịu đựng nhiều lắm với người chồng thiếu tôn trọng vợ và nhà vợ như vậy. Càng nghĩ, tôi lại càng muốn con gái ly hôn.

Tôi có nên bàn bạc với chồng để chỉnh đốn con rể không? Con rể tôi là người như vậy, tôi có nên khuyên con gái xem xét đến ly hôn không? Hãy cho tôi lời khuyên!