Ngày trước, khi em dẫn người yêu về giới thiệu bố mẹ, họ phản đối kịch liệt bởi bản thân Nam công việc không ổn định, thu nhập bấp bênh nhưng em bỏ ngoài tai những khuyên can của gia đình. Thậm chí để được làm vợ anh, em còn quay lưng lại tuyên bố với bố mẹ:

“Cuộc đời con, sướng khổ con tự chịu. Bố mẹ đừng có can thiệp sâu”.

Không khuyên được con gái, bố mẹ đành chấp nhận cho cưới nhưng chỉ vài tháng sau khi kết hôn em bắt đầu thấm thía.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn sanook.com

Nam sống thiếu trách nhiệm, lúc nào cũng dựa dẫm vào bố mẹ anh. Mặc dù có gia đình riêng nhưng hễ vợ chồng có việc gì thì câu của miệng chồng em sẽ là:

“Anh phải về hỏi bố mẹ đã”.

Bản thân Nam kiếm không ra tiền đã đành nhưng lương vợ anh cũng lại muốn quản.

“Mẹ anh bảo đã là vợ chồng thì kinh tế phải là chung, tốt nhất đưa anh quản. Nhà là phải có nóc, đàn ông phải có quyền quyết định mọi việc”.

Lặng thà anh ấy quyết thật thì em không nói, đằng này câu nào thốt ra cũng là mẹ mớm lời khiến em chỉ nghe thôi đã ớn tai không thể nào chấp nhận nổi. Thành thử vợ chồng mới mà cứ liên tục cãi vã, to tiếng. Cũng may bố mẹ đẻ tuy giận em lấy chồng sai ý nhưng biết con gái vất vả vẫn thương nên liên tục giúp đỡ cho tiền để em nuôi con. Thi thoảng tủi phận em về nhà ngoại khóc, mẹ lại mắng:

“Bố cô… sao trước đây to miệng bảo lấy chồng sướng khổ tự chịu?”.

Mắng thì mắng vậy chứ ông bà vẫn lo cho em đủ thứ, thậm chí nhờ người xin việc cho con rể. Cách đây hơn năm em phát hiện ung thư vú giai đoạn 2. Lúc biết bệnh em suy sụp lắm, cảm giác trời sập ngay trước mặt. Vậy mà cầm bệnh án về bảo chồng, anh không động viên an ủi vợ được câu nào mà nói:

“Thôi, ung thư thì xác định tinh thần chứ còn làm gì được nữa”.

Em choáng váng vô cùng trước thái độ của chồng. Ngược lại, bố mẹ em lập tức đưa con gái đi khắp các viện kiểm tra lại, xin tư vấn bác sỹ. May bệnh em phát hiện chưa quá muộn, chỉ cần cắt bỏ u để tránh di căn rồi điều trị theo phác đồ, ăn uống khoa học giữ gìn là ổn. Rất nhiều người bệnh này vẫn sống thọ.

Cùng con gái đi khám về nghe bác sỹ tư vấn thế, bố mẹ em rút luôn 300 triệu đưa con rể bảo:

“Con cầm tiền này để lo điều trị, phẫu thuật cho vợ con. Thiếu bố mẹ đưa thêm”.

Chồng em cầm tiền lại chẳng đả động nhắc tới chuyện đưa vợ đi viện. Anh lại đánh trống lảng khất ngày này sang ngày nọ vì bận. Cho đến chiều hôm ấy, vô tình em nghe được chồng gọi điện nói chuyện với mẹ đẻ mới biết anh đưa hết 300 triệu ấy cho bố mẹ xây nhà ở quê.

“Sao anh có thể sống bạc như thế”, em khóc nói.

“Ung thư giời cứu. Mổ thành công cũng chỉ sống thêm được vài năm thì có đáng bỏ ra ngần ấy tiền không. Tốt nhất lấy tiền đó xây nhà cho bố mẹ tôi, sau này nhà đó sẽ cho con. Việc gì vung tiền uổng phí”.

Em cạn lời với chồng nói bố mẹ đòi lại tiền ấy đi phẫu thuật. May mắn ca mổ thành công, sức khoẻ em hồi phục lại, giờ mọi thứ đã ổn và em quyết định ly hôn mọi người ạ.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn sanook.com