Những ngày sau, khi trời nắng bà không chịu đến mà cứ khi nào trời mưa bà mới đến chơi với cháu. Suốt 2 tuần nay, chồng không làm ra tiền, lúc thì hai người phục vụ một đứa trẻ, lúc chẳng có ai.

Công việc của tôi là nhân viên văn phòng, sau khi hết thời gian nghỉ thai sản, tôi phải đi làm. Còn công việc của chồng tôi là thu mua đồng nát. Một tháng nay tôi đi làm, anh phải nghỉ việc ở nhà chăm sóc con.

Thu nhập của tôi mỗi tháng được 7 triệu, nếu mà chồng không đi làm hỗ trợ vào thì cả nhà không đủ ăn mất. Tôi bàn với chồng là bà ngoại ốm yếu không thể ra bế cháu được, còn bà nội trẻ khỏe, có lương và nhàn rỗi nên hai vợ chồng sẽ đến nhờ bà chăm sóc cháu.

Lúc đầu chồng tôi lấn cấn thương mẹ vất vả, với lại có 6 đứa cháu mẹ chưa phải phục vụ lần nào, sợ bà không có kinh nghiệm. Tôi thuyết phục ròng rã 2 ngày trời, đến khi phát khóc thì chồng mới chịu về nhà nói chuyện với mẹ. Thật may cuối cùng bà cũng chấp nhận đến trông coi cháu để vợ chồng tôi yên tâm đi làm.

Nhà bà nội cách chỗ chúng tôi ở 25 cây số, bà đi xe đạp điện cho chủ động việc đi lại. 2 ngày đầu bà đến nhà chúng tôi, cả ngày chẳng làm việc gì, mỗi bế ẵm cháu. Đến việc cho cháu ăn hay thay bỉm cũng đợi vợ chồng tôi về làm. Chồng tôi nhắc khéo là khi cháu ngủ thì bà dậy pha sữa để khi cháu thức cho cháu uống, mẹ bảo:“Tôi không biết làm đâu, pha không đúng liều lượng anh chị lại khó chịu”.

1k.jpg 0

Ảnh minh họa.

Tôi bảo bà đừng bế cháu nhiều, cứ để bé chơi tự do dưới đất cho khỏe cả hai bà cháu. Bà bảo bỏ ra cháu khóc nhiều dỗ không được.

Sang đến ngày thứ 3 trời mưa, chồng tôi phải ở nhà, không đi mua đồng nát được nên bảo mẹ về, khi nào trời nắng bà lại đến trông cháu.

recommended by

SỨC KHOẺ NAM GIỚI
U60 áp dụng đúng cách, sinh lý nam mạnh như trai tân
TÌM HIỂU THÊM

Những ngày sau, khi trời nắng bà không chịu đến mà cứ khi nào trời mưa bà mới đến chơi với cháu. Suốt 2 tuần nay, chồng không làm ra tiền, lúc thì hai người phục vụ một đứa trẻ, lúc chẳng có ai. Thấy tình hình này không ổn, tôi góp ý nhẹ với mẹ là do công việc của chồng tôi làm ngoài trời, chỉ có thể kiếm tiền khi trời không mưa. Thế nên khi trời tạnh ráo, mẹ đến chơi với cháu để anh ấy ra ngoài đi làm.

Mẹ chồng trả lời tỉnh bơ:“Tôi đợi trời mưa mới đến đấy, anh chị không cần thì tôi về. Tôi có đầy con, về già cũng không cần anh chị phải hầu hạ”.

Lời mẹ chồng nói mà tôi tức lắm nhưng thật sự không biết phải làm thế nào, bởi chúng tôi đang phải phụ thuộc vào bà. Có lẽ phải để chồng tôi chăm sóc con trong một thời gian nữa, đợi khi nào con gửi rồi thì chồng đi làm tiếp thôi.