5 năm trôi qua, mục tiêu lớn nhất của chúng tôi vẫn chưa đạt được, đó là không thể có con.
Tôi tên là Hương, một phụ nữ bình thường, nhưng số phận lại không hề bình thường. Sinh ra trong một gia đình đơn giản, ba mẹ tôi là những người lao động chân chính. Từ nhỏ tôi vốn dĩ đã tỏ ra thông minh, học giỏi và luôn là niềm tự hào của gia đình. Sau khi tốt nghiệp rồi lấy chồng, tôi bắt đầu một cuộc sống hôn nhân khá mơ mộng.
Xuất thân của chồng cũng giống như tôi, không sinh ra trong gia đình giàu có. Anh là một công nhân đơn giản và trung thực. Đối với người ngoài, chúng tôi là một cặp vợ chồng hoàn hảo. Nhưng bên trong, cuộc sống hôn nhân lại không như mọi người nghĩ.
5 năm trôi qua, mục tiêu lớn nhất của chúng tôi vẫn chưa đạt được, đó là không thể có con. Điều này khiến mẹ chồng cảm thấy không hài lòng và thường xuyên ám chỉ tôi. Chồng cũng bắt đầu trách móc tôi, cho rằng lỗi là ở phía vợ mình. Mối quan hệ hòa thuận từ trước bây giờ trở nên căng thẳng.
Nhưng điều làm tôi không thể chịu nổi nhất là hành động của chồng sau khi uống rượu. Anh ta thường xuyên trút giận, chửi mắng vợ mình. Tôi chịu đựng cả nỗi đau thể xác lẫn tinh thần, mỗi ngày sống như trong cảnh địa ngục nên đã nghĩ đến việc ly hôn, nhưng sợ tuổi tác và không thể sinh con nên tôi không dám bước tiếp.
Cho đến một ngày, tôi gặp được Hải, một người đàn ông ấm áp và quan tâm. Dưới sự quan tâm của anh, tôi dần dần dũng cảm rời xa mái nhà đau khổ đó.
Sau một năm tái hôn, tôi mang thai. Tin vui này khiến tôi rất hạnh phúc, bởi cuối cùng mình cũng được lên chức mẹ mà trước đây ở với chồng cũ không thể thực hiện được. Khoảng thời gian này, tôi nhận được lời mời dự đám cưới của chồng cũ. Dù hơi dự một chút, nhưng cuối cùng tôi cũng quyết định cùng chồng hiện tại tới tham dự lễ cưới chồng cũ.
Tôi đi tham dự đám cưới chồng cũ.
Tại đám cưới, tôi mặc bộ váy bầu, khuôn mặt rạng rỡ hạnh phúc. Khi người chồng cũ và mẹ chồng nhìn thấy tôi, sắc mặc họ trở nên tái nhợt. Đặc biệt là chồng cũ, anh không tin vào mắt của mình, người phụ nữ mà anh từng khinh thường, bây giờ lại mang bầu, hạnh phúc với một cuộc sống mới.
Tôi mỉm cười trả lời: “Sao phải tốn tiền cô nhỉ, chị vốn dĩ khoẻ mạnh bình thường, chỉ có anh trai em suốt ngày uống rượu thì mới là người cần đi kiểm tra xem có bị vô sinh không thôi”.
Nói xong tôi bước đi tự hào, bắt đầu một trang mới trong cuộc đời của mình.