Nhiều lần tôi thắc mắc anh bảo tôi nghĩ nhiều rồi, cho tới hôm tôi chính mắt thấy chồng mình cư xử thế này.
Tôi lấy chồng được 2 năm thì mang bầu, hành trình mang bầu của vợ chồng tôi nhìn chung là khá vất vả dù cả 2 chẳng có vấn đề gì. Cưới về được gần 1 năm 2 bên gia đình cũng sốt ruột mà vợ chồng tôi cũng lo lắng, mẹ chồng tôi mua đủ thứ thuốc bổ, thuốc bắc để uống. Thậm chí các chị em chồng còn kéo tôi về tận Thanh Hóa để cắt thuốc lá vì nghe nói ông thầy lang đó rất mát tay, bốc cho nhà nào cũng có thai ngay sau 2 tháng.
Thế mà uống đủ thứ rồi vẫn chẳng thấy tác dụng gì, tôi thì cứ ngày càng mập lên. Chán quá, 2 vợ chồng mới bảo thôi giờ con cái là lộc trời cho, trời cho thế nào thì được thế ấy, 5-10 năm nữa vẫn không có thì sẽ đi làm thụ tinh giờ 2 vợ chồng cứ đi chơi, dành tiền mua xe cho thoải mái.
Ngay khi quyết định như thế 2 vợ chồng như cởi được trói, đặt ngay vé đi Hàn Quốc chơi. Ai ngờ đâu, sau khi đi về 2 tháng thì tôi có thai. Nhưng 2 thai đầu không giữ được lâu, tới lần thứ 3 “thiên thần” hiện tại mới chính thức tới với 2 vợ chồng.
2 vợ chồng tôi vất vả lắm mới có con. Ảnh minh họa.
Từ ngày có bầu, chồng cưng tôi như trứng, bố mẹ chồng cũng yêu thương hết mực. Sau khi sinh vì bố mẹ chồng còn bận em gái chồng sắp sinh mà mẹ tôi ở quê cũng không bận bịu gì nên tôi bàn với chồng đón mẹ lên hẳn 1 thời gian cho tới khi bé cứng cáp.
Từ ngày mẹ lên, 2 đứa chẳng cần phải làm gì, mẹ tôi vốn đảm đang, lại là người ở quê nên bà không chịu được cảnh ngồi không. Ngoài thời gian chăm cháu, bà dọn nhà, giặt quần áo, tranh thủ sáng dậy sớm đi chợ mua đồ ăn, nấu ăn sáng. Lúc trước 2 đứa lười ở với nhau, có khi còn chẳng thèm nấu ăn, tuần 7 ngày thì 4 ngày ra ngoài ăn, gọi đồ về nhà, có mẹ rồi đồ ăn luôn tươi sống, đầy ắp.
Trước lúc kết hôn chồng tôi mua nhà, cả 2 cùng ghét tiếng ồn lên quyết định sẽ làm 1 phòng cách âm thật tốt. Thường em bé sẽ đi ngủ vào khoảng 12h trưa, tới 3-4 giờ chiều, trong khoảng thời gian đó tôi cũng tranh thủ ngủ cùng con. Hôm đó cũng như mọi ngày tôi đang ngủ thì có bạn gọi điện tới, sợ nghe máy trong phòng làm con tỉnh nên tôi đi ra ngoài.
Lần bắt gặp đôi khiến tôi nhìn thấu người chồng đầu ấp tay gối hằng đêm với mình. Ảnh minh họa.
Trước mặt tôi là cảnh chồng tôi ngồi trên ghế vừa ăn táo, vừa cắn hướng dương, cứ mỗi lần cắn lại vứt xuống sàn nhà, còn mẹ tôi sau khi chồng tôi vứt xuống lại cần mẫn lau giống hệt người hầu. Tôi cứ đứng vậy nước mắt trực trào, hóa ra chồng tôi xem mẹ như ô sin để phục vụ.
– Lát mẹ đi chợ, mua cho tôi ít sườn tôi muốn ăn chua ngọt. Sáng mai tôi thích ăn đổi món, bà mua cái khác ăn đừng nấu mì nữa.
– Tiền còn không, mẹ chi tiêu cho tiết kiệm, đừng thấy tôi thoáng mà ăn bớt. Tôi không mấy khi đi chợ, nhưng tôi biết cả đấy. Đã không giúp được gì thì cố gắng đừng phá.
…
Liên tục những câu nói thốt ra từ miệng người đàn ông mà đêm nào tôi cũng ôm ấp khiến tôi lạnh người, còn mẹ tôi chỉ biết cúi mặt không nói câu nào. Tới lúc không chịu được nữa tôi lao ra cho chồng tôi 1 cái tát, tôi là người không thích bạo lực, không thích đánh người cũng không thích bị đánh nhưng hôm đó tôi đánh chồng mình, bởi anh ta đáng bị như vậy.
Từ hồi lấy chồng, tôi yêu quý nhà chồng, cung phụng ông bà, yêu chiều em út tôi chưa từng hỗn, chưa 1 lần nói nặng gì nhà anh, vậy mà anh chà đạp mẹ tôi như thế, bà làm gì sai?
Bị tôi tát, chồng tôi mới bộc lộ bản chất của mình. Anh ta lồng lộn, gầm rú như 1 con thú bị thương. Anh ta đổ lỗi cho nhà tôi, vì nghèo không có tiền góp mua nhà mà giờ anh ta khổ. Bởi lẽ, khi mua nhà, anh ta có 50% tiền, hỏi nhà tôi có không có thể góp 1 ít nhưng bố mẹ tôi ở quê, tôi lại là con cả, vừa học xong đã tót về nhà chồng lấy tiền đâu mà cho?
Cực chẳng đã, 2 đứa mua trả góp, hàng tháng tôi cũng đưa tiền cho chồng trả lãi, trả gốc, cuộc sống vợ chồng không tính là chật vật. Cho tới khi tôi nghỉ thai sản, công việc làm chủ yếu ăn theo doanh số, tôi nghỉ mấy tháng lấy đâu ra thu nhập, cũng không thể đỡ đần được cho anh ta nên anh ta cảm thấy cả nhà tôi là thứ lợi dụng.
Sau cái tát đó, tôi dọn đồ rồi ôm con về nhà mẹ đẻ, mẹ tôi thương cứ khóc suốt bảo tại mẹ mà gia đình tôi tan nát. Tôi thì không nghĩ thế, dù không phải vì mẹ tôi cũng sẽ không ở với người đàn ông như vậy. Hôn nhân là cùng nhau hưởng vinh hoa thì cùng nhau chịu được khổ, chứ không phải là có chút sóng gió anh ta đã đổ ập lên đầu tôi.