Mẹ chồng tôi không biết nể nang gì cả, còn vô lý ép nhà thông gia phải làm theo ý mình.
Từ ngày cưới đến giờ, cũng phải tới mấy năm trời mẹ đẻ tôi mới có dịp lên chơi và thăm cháu. Vì ở xa, với lại ngại nhà thông gia nên cứ hẹn đi hẹn lại nhiều lần rồi bà vẫn chưa lên được. Nên lần này được mẹ đẻ thông báo lên chơi, tôi vui lắm, cứ háo hức từng ngày để ngóng bà lên. Trước khi mẹ lên, tôi có xin phép mẹ chồng và được bà đồng ý và tỏ ra khá thoải mái.
Nhưng chỉ sau một hôm, mẹ chồng tôi đã tỏ rõ thái độ khác so với lúc đầu. Bà bắt đầu ít nói, thái độ dò xét với tôi và mẹ đẻ của tôi. Thấy tôi đưa mẹ đẻ đi chơi, mua một vài món đồ về làm quà, mẹ chồng tỏ ra không hài lòng vì điều này. Mẹ chồng không nói ra, nhưng dường như có chút gì đó làm bà không vui, cứ có thái độ khó chịu, cáu gắt vô cớ.
Buổi tối hôm thứ hai khi mẹ tôi đến chơi, hai bà ngồi nói chuyện ở phòng khách, tôi cũng không để ý vì còn bận chăm con. Nhưng lúc tôi xuống định gọi mẹ đẻ lên phòng tôi chơi thì tình cờ nghe thấy mẹ chồng tôi nói với bà: “Bà ở quê quen rồi, lên thành phố làm gì cho vất vả ra, lại làm phiền các con nó phải nghỉ làm, về sớm để lo cho bà, lại quà cáp tốn kém nữa. Một năm có dịp Tết, vợ chồng con cái chúng nó đưa nhau về thăm bà là được rồi“.
Mẹ chồng tỏ rõ thái độ ghét con dâu và nhà thông gia khi toan tính chưa thực hiện được. Ảnh minh họa
Chưa hết, bà còn nhẹ nhàng, thúc giục mẹ đẻ tôi: “Nhà có hai đứa con, sau này ông bà tính sao, chắc là phải chia đôi nhà cho chúng nó chứ? Thời buổi này trai gái đều như nhau, con gái đi lấy chồng cũng phải được bố mẹ chia tài sản cho. Hay là bà về bàn với ông, cứ sang tên trước cho chúng nó, chứ để sau này nhỡ may mất đi rồi, con cái tranh giành nhau lúc đấy mới là khổ“.
Thời gian gần đây, mẹ chồng rất hay hỏi han, nói chuyện với tôi về tình hình đất cát dưới quê tôi. Đúng là cả khu lên đời vì có con đường mới mở chạy qua, giá đất cũng lên rất cao. Bố mẹ đẻ tôi may mắn đất rộng, vị trí lại đẹp nên đang được định giá cao. Nhiều người hỏi mua, nhưng bố mẹ tôi không bán, giữ lại mảnh đất ông cha để lại và vẫn còn chăn nuôi, trồng cây ăn quả, rau trên đất đó làm nguồn thu nhập chính.
Tôi không ngờ, vì chuyện này mà mẹ chồng lại xúi giục mẹ đẻ tôi như vậy. Trước đây bố mẹ tôi cũng từng nói với các con là sau này sẽ cho hai anh em tôi, lúc đó cần tiền thì bán, không thì cứ để làm nơi về quê có chỗ ở chứ không phải đi đâu. Tôi cũng thật thà chia sẻ với mẹ chồng như vậy, nên bà cứ trông mong, muốn bố mẹ tôi thực hiện càng sớm càng tốt.
Mẹ chồng khó chịu với bà thông gia khi bà nói là việc đó cần bàn bạc thêm, với lại đang còn khỏe, chưa tính đến chuyện sau này… Thế là mẹ chồng tôi quay sang gắt gỏng, kiếm cớ để gây sự với mẹ đẻ của tôi. Thậm chí, khi mà mẹ đẻ tôi về rồi, bà còn mang con tôi ra để trút giận. Cả ngày soi mói con dâu ở đâu, làm gì để sai vặt, trách móc…
Bây giờ tôi rất mệt mỏi với cách hành xử của mẹ chồng, tôi không biết mình phải làm thế nào cho bà vừa lòng và ăn nói ra sao với bố mẹ đẻ của mình. Cảm thấy mệt mỏi, tôi cũng đã nghĩ nhiều đến ly hôn, bởi ngay bản thân chồng tôi biết chuyện này cũng đứng về phe mẹ, cũng buông lời trách móc với vợ.
Tôi phải làm gì để mẹ chồng và chồng hiểu cho nỗi niềm của tôi? Liệu tôi có nên tính đến nước ly hôn khi mà đã quá mệt mỏi?