Tôi từng rất khinh thường em chồng mình. Em ấy tốt nghiệp thạc sĩ, đang là trợ giảng trong trường đại học thì lại đùng đùng bỏ về quê nuôi gà, theo chồng đi chăn vịt với trồng rau. Chồng em ấy thì nhà quê chính hiệu. Quanh năm suốt tháng up ảnh facebook toàn gà, lợn với vịt hoặc selfie cái mặt đen thui vì cháy nắng kèm một câu caption: “Bà con ngủ dậy chưa? Chuẩn bị đi thu hoạch trái cây nào”…

Lâu dần, tôi hủy theo dõi vợ chồng em ấy vì chẳng thấy có gì đặc biệt, chỉ thấy xấu hổ. Ngày em chồng bỏ việc rồi đến vay vợ chồng tôi 300 triệu về quê làm ăn, chồng tôi vẫn cho mượn nhưng lại mắng em gái một trận vì anh cũng cho rằng bỏ việc để làm nông là chuyện rất điên rồ.

Từng chê em rể quê mùa nhưng một lần về thăm nhà em ấy, từ ngoài cổng, vợ chồng tôi đã phải tròn xoe mắt kinh ngạc, càng đi vào càng choáng váng nặng - Ảnh 1.

Hai anh em giận nhau tới một năm trời, thậm chí về quê ăn giỗ mà còn không nói chuyện với nhau. Bố mẹ chồng nhiều lần khuyên bảo nhưng ai cũng cố chấp cứng đầu không chịu nghe. Mãi cho tới tận lúc tôi sinh đứa con thứ hai thì em ấy mới đến thăm. Từ đó tình hình mới dịu đi, tình cảm cũng dần tốt lên.

Em chồng thường xuyên tới nhà tôi chơi hơn, mỗi lần đến, em ấy lại mang nào gà, vịt, trái cây, rau củ của nhà trồng được cho vợ chồng tôi ăn cả tháng trời. Thế nhưng trong thâm tâm tôi vẫn hơi khinh thường em vì thấy dáng vẻ quê mùa của em.

Từng chê em rể quê mùa nhưng một lần về thăm nhà em ấy, từ ngoài cổng, vợ chồng tôi đã phải tròn xoe mắt kinh ngạc, càng đi vào càng choáng váng nặng – Ảnh 1.

Đêm ngủ lại trong nhà em mà tôi thấy xấu hổ vô cùng. (Ảnh minh họa)

Tháng trước, em chồng mang 300 triệu lên trả nợ. Tôi rất bất ngờ vì mới 3 năm, em ấy đã trả được rồi. Em bảo, vợ chồng em đã ổn định, đã xây được nhà, cũng đã vào được lứa gà mới rồi, giờ trả nợ anh chị trước, em còn nợ ngân hàng 200 triệu, cố gắng hè này sẽ trả nốt. Tôi bảo em cứ mang tiền về mà trả ngân hàng trước, vợ chồng tôi chưa cần gấp. Anh chị em trong nhà cho vay thì thoải mái chứ ngân hàng dù sao cũng mất vài triệu tiền lãi mỗi tháng.

Em ấy cảm ơn rối rít rồi mời vợ chồng tôi về nhà em ấy một chuyến chơi cho biết nhà cửa và trang trại mới của em ấy. Sẵn đợt này đang rảnh nên chúng tôi quyết định lên đường.

Về tới khu nhà em ấy mà tôi giật mình thon thót. Từ ngoài cổng là giàn hoa, càng vào càng rộng thênh thang, 2 cái ao cá, vườn trái cây bát ngát, chuồng lợn cả trăm con xây dựng theo công nghệ mới, rồi gà vịt thì không đếm xuể, công nhân hơn chục người đang rẫy cỏ với trồng rau… Trời ơi, xưa nay tôi cứ tưởng vợ chồng em ấy nhà quê, nghèo kém, ai mà biết họ có cả cơ ngơi như thế này. Vợ chồng tôi có chạy đuổi theo cũng còn lâu mới kịp.

Đêm ngủ lại trong nhà em mà tôi thấy xấu hổ vô cùng. Nhà em ấy giờ có khác gì cái resort thu nhỏ đâu kia chứ. Sáng nay tôi nghe em rể bàn chuyện cùng một người khác về cổ phần với đóng góp. Tôi có nên xui chồng đầu tư vào chung với em ấy không hả mọi người? Anh em trong nhà còn đáng tin hơn người ngoài nhỉ? Nếu làm thế thì có hợp lý không? Có bị các em đánh giá là tham lam, thấy tiền sáng mắt không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.