Khánh học tốc móc gan chạy vào bệnh viện, anh hớt hải hỏi tên bệnh nhân rồi phi thẳng vào phòng.

Vợ có thai, Khánh không hề chăm sóc, ngày nào anh cũng ở lại tăng ca với cô thư ký kia. Hôm thì ngay tại công ty, hôm thì chở nhau ra nhà nghỉ.

 

1 lần, tình cờ đọc được tin nhắn chồng hẹn bồ ra nhà nghỉ, Linh mới biết mình đang bị phản bội. Nhưng vì cái thai trong bụng, cô cố gắng giữ bình tĩnh để không ảnh hưởng đến con.

Thế nhưng, Linh chưa bao giờ nghĩ chồng mình lại mê muội vào cô gái kia mà đối xử với cô ngày càng tệ bạc. Ngày Linh đau bụng sắp đẻ, cô gọi điện cho chồng về chở vào viện thì anh nói:

– Tự bắt xe đi, tôi đang bận lắm, có mỗi việc ấy mà cũng gọi suốt.

Linh cắn răng gọi taxi để đi đẻ, nhưng vào tới nơi bác sĩ nói cô vỡ ối, nước ối cạn cần mổ gấp nhưng phải có người nhà ở đây để ký giấy tờ.

 

Linh lại gọi cho chồng, nhưng anh không bắt máy. Khi đó, cô gọi cho người đồng nghiệp của chồng thì anh ta nói chồng cô đi cùng thư ký ra ngoài.

Biết họ đi nhà nghỉ, Linh vô cùng căm phẫn. Cô lấy hết sức mạnh của mình để tự động viên bản thân. Cô nói với bác sĩ:

– Bố mẹ tôi ở quê chưa lên kịp, tôi tự ký giấy.

Sau đó, may mắn cả Linh và đứa con trai đều khỏe mạnh. Linh nhìn con mà ứa nước mắt. Đến tận giờ này, vẫn chưa thấy mặt mũi chồng cô đâu. Linh cầm điện thoại lên soạn tin nhắn: “Chính anh đã giết chết mẹ con tôi, anh không được làm chồng và làm cha nữa rồi, tôi sẽ giết con thư ký đó để trả thù”.

Sau đó cô gửi đi và cười khẩy chờ kết quả. Khánh đang ân ái với bồ thì nhận được tin nhắn đó, thấy toàn là chết chóc, anh sợ quá vội mặc quần áo vào và bỏ đi mặc cho cô bồ gọi theo:

 

– Có chuyện gì đấy anh? Bỏ em ở lại 1 mình à? Ơ..trả tiền nhà nghỉ đi chứ.

Khánh học tốc móc gan chạy vào bệnh viện, anh hớt hải hỏi tên bệnh nhân rồi phi thẳng vào phòng. Thấy vợ đang ôm con nằm đó, Khánh liền nói:

– Cô nhắn tin chết chóc cái gì đó? Cô điên rồi à?

Thấy chồng, Linh nhìn chằm chằm với ánh mắt căm phẫn:

– Cuối cùng anh cũng mò về.

 

– Mẹ con cô vẫn bình thường mà chết cái gì?

Linh mỉm cười:

– Chết trong lòng rồi anh hiểu không? Ly hôn đi, tôi không thể tiếp tục sống với người chồng như anh được. Đứa con trai này là của mình tôi thôi, anh cũng sẽ chẳng có đứa con nào hết.

Khánh nhìn thấy con trai kháu khỉnh đang nằm đó thì bỗng bản năng làm cha trong anh trỗi dậy, anh định lại nựng nó thì Linh đẩy ra:

– Anh không có quyền, bàn tay dơ bẩn của anh đừng có đụng vào con tôi.

 

Khánh bây giờ mới chịu xin lỗi vợ:

– Anh sai rồi, anh…sai rồi, em tha thứ cho anh đi mà. Anh hứa sẽ không bao giờ phản bội em nữa, do cô ta cứ quyến rũ anh đấy chứ.

Linh nhất quyết không cho Khánh nhận con, cô còn nói:

-Tôi sẽ đi khai sinh rằng bố đứa bé đã chết. Thế nhé.

Từ hôm đó, Khánh liên tục cầu xin vợ tha thứ nhưng Linh vẫn vô cùng cứng rắn. Cô không còn niềm tin ở đàn ông.