Chỉ khi được mời về Hà Nội dự lễ tuyên dương học sinh dân tộc thiểu số (DTTS) học giỏi đạt thành tích cao tổ chức vào ngày 5/11, em Đặng Thị Huyền mới biết lý do tại sao mình được 27,5 điểm trong kỳ thi THPT quốc gia 2016 và đạt giải 3 học sinh giỏi quốc gia môn Địa mà vẫn… trượt đại học (ĐH).

doat giai quoc gia

Tâm thư của em Đặng Thị Huyền.

“Cháu không còn cơ hội nữa…”

Ngày 4.11, Dân Việt nhận được bức tâm thư đẫm nước mắt của em Đặng Thị Huyền (dân tộc Hoa, ở thôn Na Cho Cai, xã Nghĩa Thuận, huyện Quản Bạ, tỉnh Hà Giang) gửi Bộ trưởng Bộ GDĐT Phùng Xuân Nhạ cầu cứu vì mình đạt điểm cao, có giải quốc gia mà vẫn không trúng tuyển ĐH.

Điều đáng nói, Huyền lại là một trong số 102 gương mặt tiêu biểu được mời về tham dự Lễ tuyên dương học sinh DTTS đạt giải cao trong kỳ thi quốc gia, đỗ thủ khoa các trường ĐH, CĐ năm 2016 do Ủy ban Dân tộc chủ trì, phối hợp với Bộ GDĐT, T.Ư Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, Báo Nông Thôn Ngày Nay, Báo Tiền Phong tổ chức.

Trong tâm thư gửi Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ, Huyền viết:

“… Năm học 2015 – 2016, cháu học lớp 12 Trường PTDTNT cấp 2 – cấp 3 Yên Minh (Hà Giang). Cháu thi và đạt giải 3 môn Địa lý trong kỳ thi chọn học sinh giỏi quốc gia. Trong kỳ thi THPT quốc gia năm 2016, cháu đạt: văn 7,5 điểm; sử 7 điểm, địa 9 điểm. Tính thêm điểm cộng cháu được 27,5  điểm. Cháu làm hồ sơ xét tuyển vào học ngành luật của Trường ĐH Luật Hà Nội nhưng do gia đình cháu nằm ở vùng sâu, vùng xa, gia đình cháu rất khó khăn, đi lại vất vả, mạng lưới công nghệ thông tin không phát triển nên cháu không kịp thời cập nhật thông tin để gửi giấy báo điểm cho trường ĐH Luật. Cháu đã làm mất cơ hội học tập duy nhất của bản thân.

Nhân dịp này, cháu được mời tham dự lễ tuyên dương học sinh đạt thành tích xuất sắc trong kỳ thi chọn học sinh giỏi quốc gia và kỳ thi THPT quốc gia, cháu viết thư này mong bác giúp đỡ cháu. Cháu cũng không biết nhờ ai giúp đỡ. Cháu xin cầu cứu bác, mong bác tạo điều kiện cho cháu thêm một cơ hội để cháu tiếp tục được theo học và đây cũng là cơ hội học tập duy nhất của cháu bởi gia đình cháu rất khó khăn. Chắc cháu không có cơ hội để năm sau thi tiếp. Mong bác giúp đỡ cháu.

Nếu cháu tiếp tục được theo học, cháu xin hứa cháu sẽ cố gắng hết sức để trong tương lai cháu có thể góp một phần sức lực nhỏ bé của mình vào công cuộc xây dựng đất nước, đặc biệt là tỉnh Hà Giang – một tỉnh nghèo nhất cả nước và gặp rất nhiều khó khăn”.
doat giai quoc gia

 Bố con em Đặng Thị Huyền đi dự lễ tuyên dương học sinh DTTS tiêu biểu tại Hà Nội. (Ảnh: Thu Hà)

Trượt vì… mù thông tin

Chia sẻ với PV Dân Việt, Huyền cho biết, suốt 2 tháng qua em đã rất buồn rầu, khổ sở vì không hiểu lý do tại sao mình đạt điểm cao, được xét ưu tiên giải quốc gia mà không đỗ ĐH. Trong khi đó, các bạn khác cùng trường điểm thấp hơn em đều đã trúng tuyển.

Huyền cho biết, khi nhận được giấy báo điểm, em đã làm 2 bộ hồ sơ gửi xét tuyển vào 2 trường: ĐH Luật Hà Nội (nguyện vọng (NV) 1 vào ngành Luật kinh tế, NV 2 vào ngành Luật) và ĐH Sư phạm Hà Nội khoa Việt Nam học. Vì nhà cách xa trung tâm huyện, muốn vào được Internet em phải mất rất nhiều thời gian, quãng đường đi lại cũng rất khó khăn.

“Gia đình nghèo, thi xong là em phải ở nhà giúp đỡ bố mẹ. Ngày nào cũng đi kiếm củi, chăn trâu, lên nương rẫy. Đến khi biết điểm chuẩn NV1 trường Luật không đủ (trường lấy 28 điểm) nhưng thừa điểm NV2 (trường lấy 26,25 điểm), lại thừa điểm vào khoa Việt Nam học, Trường ĐH Sư phạm, em cứ đinh ninh là mình đỗ, nhưng chờ mãi không thấy giấy báo” – Huyền buồn rầu nói.

Đến khi các bạn nhập học cả thì Huyền cũng xác định là mình trượt rồi, em vô cùng thất vọng. Ngay cả cô giáo chủ nhiệm của Huyền cũng rất tiếc và không hiểu vì sao cô học sinh xuất sắc của mình lại trượt ĐH. Trong khi Huyền là một trong 4 học sinh hiếm hoi của trường này tham dự kỳ thi THPT quốc gia 2016 để xét  tuyển ĐH, CĐ.

Sau đó, Huyền nhận được giấy mời lên HN dự lễ tuyên dương học sinh dân tộc đạt điểm cao trong kỳ thi THPT quốc gia, đoạt giải kỳ thi học sinh giỏi quốc gia. “Em đã định không đi. Đoạt giải quốc gia, điểm cao mà không đỗ ĐH thì tuyên dương làm gì?” – Huyền thở dài. Thương con, ông Đặng Văn Sài – bố em – đã động viên con rồi bán ngô, bán thóc khăn gói cùng con về Hà Nội.

Cũng tại đây, mọi người mới chỉ cho Huyền gọi điện lên phòng đào tạo các trường để hỏi lý do. Lúc này, em mới vỡ lẽ, do không thạo sử dụng Internet (trước đó em toàn nhờ cô giáo xem hộ), không có điều kiện cập nhật thông tin về danh sách trúng tuyển trong thời gian các trường công bố, em đã không kịp thời gửi giấy báo điểm để xác nhận mình trúng tuyển. Do vậy, cả 2 trường đều coi em là … “thí sinh ảo”.

Được biết, gia đình Huyền rất khó khăn, bố mẹ em quanh năm làm nương, làm rẫy cũng chỉ đủ nuôi 3 anh em Huyền bữa no, bữa đói. Cả bố và mẹ đều biết rất ít chữ và chưa từng ra khỏi thôn làng. Nếu không được tiếp tục đi học, chắc chắn Huyền cũng sẽ sớm phải lấy chồng rồi sinh con như bạn bè cùng trang lứa ở nơi em sinh sống.

“Giờ em không biết phải làm thế nào cả. Không biết ai có thể giúp em. Chỉ mong có một phép màu để thời gian quay ngược trở lại, để cánh cửa vào giảng đường ĐH đừng khép lại” – Huyền nghẹn ngào, giọt nước mắt lăn dài trên má.