GĐXH – Tôi từ nhà mẹ đẻ về vừa bước chân vào nhà, mẹ chồng đã chờ sẵn để buông lời dọa dẫm đuổi đi.
Tôi kết hôn được 4 năm, từ lúc cưới đến nay tôi sống ở nhà chồng cùng với mẹ chồng. Nhà chồng tôi có 3 anh chị em, chồng tôi là út và mẹ chồng tôi hợp với con trai út nên bà yêu cầu chúng tôi sống cùng để phụng dưỡng bà. Trước khi lấy chồng, ai cũng bảo tôi số sướng, nhà chồng khá giả. Bản thân tôi cũng không hào hứng lắm, nhưng gia đình nhà chồng như vậy, tôi khó lòng mà ra ở riêng được.
Sống cảnh làm dâu, lại ở xa nhà bố mẹ đẻ nên tôi xác định sẽ phải toàn tâm toàn ý nơi nhà chồng, không dám lười nhác, than vãn. Tôi và chồng hợp nhau, gia đình nhà chồng cũng bắt đầu thấy rõ được sự chịu khó, quan tâm hết lòng của tôi với nhà chồng. Tuy nhiên với mẹ chồng tôi lại khác, bà không thực sự tỏ ra quý mến con dâu.
Ở nhà chồng, tôi luôn làm cho nhà cửa sạch sẽ, cơm canh nấu ngon, nhưng mẹ chồng vẫn chưa hài lòng. Biết làm sao được, tôi cứ hết lòng, còn biết sao cho vừa lòng mẹ chồng. Ấm ức, nhưng cũng nín nhịn vì chồng mà cố gắng mỗi ngày. Trước đây hai vợ chồng tôi gặp khó khi mãi chưa mang bầu, mẹ chồng thúc giục, gây sức ép nhiều lắm. Có lần tôi nghe chị hàng xóm kể, mẹ chồng tôi đi ra ngoài nói là con dâu không biết đẻ, nếu mà không có con sẽ cho con trai lấy người khác…
Những tưởng có bầu rồi tôi sẽ được mẹ chồng yêu quý, nào ngờ bà vẫn o ép tôi như bình thường. Mỗi lần khó chịu trong người, chán ăn, mệt mỏi mà cũng có được nghỉ ngơi chút nào đâu. Mẹ chồng tôi còn mắng: “Đúng là đỏng đảnh, nhà nghèo mà có tính tiểu thư. Mang bầu thôi chứ có gì ghê gớm lắm đâu, trước đây tôi vẫn làm việc nhà còn gấp mười lần bây giờ ấy chứ“.
Con dâu bị mẹ chồng o ép còn dọa dẫm đuổi ra khỏi nhà chỉ vì lý do bất ngờ. Ảnh minh họa
Mẹ chồng nói thế, tôi nuốt nước mắt vào trong mà gượng dậy đi quét nhà, nấu cơm. Chồng tôi thương vợ, nhưng cũng không biết phải làm sao vì anh ấy bận việc, hàng ngày tối mịt với về nhà. Nên muốn giúp vợ việc gì cũng không được, với lại mẹ chồng tôi còn cấm con trai không được làm việc nhà. Tôi sức khỏe yếu, nên chủ động xin nghỉ không lương ở công ty để ở nhà, để sau này con cứng cáp mới tính tiếp chuyện làm ăn. Từ lúc tôi nghỉ làm, mẹ chồng coi tôi như kẻ ăn bám, người thừa trong nhà.
Nhân việc nhà bố mẹ đẻ tôi có việc, tôi xin mãi được về nhà mẹ đẻ mấy hôm, cảm thấy khỏe hẳn ra. Ở nhà mẹ đẻ tôi được chiều chuộng, còn được làm cho nhiều món ăn bổ dưỡng. Bố mẹ đẻ tôi rất quan tâm, mong ngóng có cháu ngoại, chẳng bù cho mẹ chồng tôi dửng dưng, không một lời hỏi han.
Được mấy hôm đang sung sướng thì bị mẹ chồng gọi về nhà gấp, nói là có việc quan trọng muốn bàn bạc. Thì ra mẹ chồng tôi để ý, cay cú khi tôi mua quà về biếu bố mẹ đẻ, còn cho cả tiền nữa. Cũng không đáng kể mấy, coi như là tiền bố mẹ đi chợ dùm ít ngày tôi tới chơi, có 1 triệu đồng thôi, còn quà thì cũng chỉ vài trăm nghìn đồng. Mẹ chồng tôi tra khảo bắt con trai phải kể ra là tôi đã mua những quà gì, cho tiền bao nhiêu, vì thế mà tức giận gọi tôi về.
Tôi về đến nhà, mẹ chồng đã chờ sẵn, bà buông lời mắng con dâu: “Con dâu chỉ biết ăn chơi, giúp được gì cho nhà chồng đâu mà học thói hoang phí. Nghỉ việc mấy tháng nay đưa đồng nào cho tôi đâu, còn nghĩ cách lén đưa tiền về nhà ngoại. Tôi nói luôn nhé, về nhà chồng nếu có tiền cũng là của nhà chồng, mua gì, cho ai cũng phải hỏi ý của tôi. Lần này tôi nhắc nhở, lần sau là tái phạm tôi đuổi ra khỏi nhà, cho con trai tôi cưới vợ khác“.
Nghe mẹ chồng nói xong, tôi chỉ biết khóc, lẳng lặng về phòng không nói được câu gì vì quá sốc. Tôi không ngờ, chỉ vì chuyện đó mà mẹ chồng dọa đuổi tôi, hắt hủi như tội phạm. Chồng tôi chứng kiến tất cả, không nói đỡ cho vợ một câu phần vì sợ mẹ, phần vì cũng không ưa gì nhà vợ từ trước. Tôi thất vọng, cảm thấy cô đơn, lạc lõng nơi nhà chồng.
Không muốn ảnh hưởng tới con, nên dù buồn mà vẫn phải cố gắng tỏ ra như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi nghĩ nhiều đến tương lai hôn nhân, không biết liệu tôi có nên tiếp tục hay là dừng lại? Có cách nào để mẹ chồng yêu thương, tôn trọng con dâu không? Hãy cho tôi lời khuyên!