Ly hôn đã lâu, chồng cũ đột ngột tìm đến nhà và đưa cho tôi 500 triệu. Anh ta ngạo nghễ nói mục đích đưa tiền khiến tôi ngẩn người.
5 năm trước, tôi quyết tâm ly hôn chồng vì nhiều lý do. Thứ nhất, tôi sống không nổi với gia đình chồng vì họ rất khắt khe, soi mói con dâu từng chút một. Thứ 2, chồng tôi là kẻ nhút nhát, chỉ biết bám váy mẹ mà không biết bênh vực, bảo vệ vợ. Dù có những chuyện tôi không làm sai nhưng anh ta vẫn không nghe tôi giải thích, không biết nhìn nhận đúng sai mà đã ép tôi phải nhận lỗi và xin lỗi. Tiền bạc làm ra, chồng tôi cũng đưa hết cho mẹ giữ chứ không đưa cho vợ. Tôi khuyên can, dùng con trai để thuyết phục chồng đưa tiền cho vợ để tôi còn mua sắm cho con và tiết kiệm nhưng không thành công. Thất vọng, bất mãn dồn nén liên tục khiến tinh thần tôi luôn mệt mỏi, bức bối. Ly hôn chính là con đường giải thoát tốt nhất cho tôi trong lúc bấy giờ.
Chia tay chồng, tôi ôm con trai mới hơn 2 tuổi về nhà ngoại. Mẹ con tôi được nhà ngoại giúp đỡ, đùm bọc. Mọi người cho tôi đất, góp tiền xây căn nhà cấp 4 để mẹ con tôi ở. Bố mẹ giúp chăm sóc, đưa đón cháu đi học để tôi đi làm. Cứ thế, cuộc sống của mẹ con tôi trôi qua bình yên, thoải mái. Và trong 5 năm trời, tôi chưa từng nhận một đồng nào gọi là phụ cấp nuôi con của chồng. Tôi còn nghe phong thanh chuyện anh ta đã lấy vợ mới, nghe đâu giàu sang lắm, có xe ô tô, có cơ sở may mặc… Tôi nghe tai này qua tai kia chứ không quan tâm nhiều. Thậm chí, tôi còn cầu mong đời này, chồng cũ đừng tìm đến gặp mẹ con tôi nữa, hãy để mẹ con tôi được sống bình yên.
Vậy mà mấy ngày trước, chồng cũ đến tìm tôi thật. Anh ta ăn mặc sang trọng, bụng bia bệ vệ, tay cầm bóp tiền cứ như đại gia. Thấy nhà tôi nhỏ, anh ta còn chép miệng, bảo tội nghiệp con trai khi phải sống trong một căn nhà tồi tàn như vậy (dù nhà tôi mới xây và cũng không đến mức quá tệ). Tôi hỏi anh ta đến để gặp ai, làm gì, chúng tôi đã chẳng còn liên quan nữa thì tốt nhất đừng đến nữa.
Ảnh minh họa
Chồng cũ cũng không vòng vo mà đặt 5 xấp tiền lên bàn, toàn tờ 500 nghìn còn mới. “Đây là 500 triệu, cô cầm lấy và giao con trai lại cho tôi nuôi. Tôi không thể để con ở trong một căn nhà nóng bức và thiếu thốn như thế này được”.
Tôi sững người khi nghe những lời quá “mặt dày” của chồng cũ. Tôi đẩy số tiền đó về lại phía anh ta, bảo anh ta cầm tiền về mà tự sinh con, tôi không thể giao con cho anh ta được. Chồng cũ bất ngờ khi thấy tôi từ chối số tiền lớn như thế và gắt gỏng bảo nếu vợ anh ta sinh đẻ được thì đã không phải đến đòi nhận con về.
Hóa ra là thế, vì vợ mới không đẻ được nên anh ta mới nhớ mình còn một đứa con và đem tiền đến “chuộc” con, đúng là nực cười. Tôi cầm ly nước lọc trên tay, sẵn tiện đổ xuống nền nhà rồi bảo: “Anh làm sao hốt lại hết số nước kia, đầy ly thì tôi giao con cho anh”. Chồng cũ kinh ngạc nhìn tôi rồi đập bàn giận dữ, chửi tôi chơi khăm anh ta. Tôi cười mỉa, đốp lại thẳng: “5 năm trời không thèm nhìn mặt con, không gửi cho con một đồng, giờ lại muốn dùng tiền để chuộc con về. Đúng là loại người không có tự trọng, bất nhân mới làm thế. Đừng nghĩ ai cũng thèm tiền đến mức lấy vợ giàu rồi để cô ấy trèo lên đầu ngồi như anh”. Chồng cũ cứng họng, đành nhục nhã bỏ về.
Nhưng tôi vẫn lo lắng, liệu anh ta có quay trở lại, dùng mánh khóe khác để được nhận nuôi con không? Có cách nào để anh ta từ bỏ dứt khoát ý định kia không?