PNO – Người ta thường nói nàng dâu vất vả với nhà chồng, còn chồng tôi lại khổ vì bố mẹ vợ.
Chồng tôi phải chịu nhiều áp lực vì bố mẹ vợ coi anh là người ngoài (ảnh minh hoạ)
Hồi còn độc thân, hễ bạn bè của chị em tôi đến nhà chơi là bị bố mẹ tôi tra hỏi đủ điều, từ gia cảnh, học vấn, công việc, tới thu nhập, sở thích cá nhân… Tôi và em gái luôn xấu hổ về cách giao tiếp thiếu lịch sự của bố mẹ với bạn bè. Tới mức, em gái tôi còn giấu bạn trai suốt 4 năm yêu đương, không dám đưa về nhà ra mắt.
Khi tôi và chồng kết hôn, bố mẹ tạm không phán xét chồng tôi, do ông bà biết rõ gia đình anh thuộc diện khá giả, anh học xong đại học và đã đi làm. Không những thế, vừa đăng ký kết hôn là bố mẹ chồng đã tặng cho chúng tôi căn nhà để ra riêng. Tôi ngỡ được thở phào, vì tạo hoá xếp đặt mối nhân duyên này không ngược ý bố mẹ.
Vậy mà nào có được yên, lần nào tới nhà chơi, bố mẹ tôi cũng không vừa mắt với con rể. Anh nằm dài trên sofa xem tivi cũng bị bố tôi lườm nguýt, trách là thiếu tôn trọng bố. Bố đang ngồi mà con rể lại nằm. Mẹ tôi thì liên tiếp xét nét gia đình nhà thông gia. Nào là chê họ không thờ cúng đầy đủ như nhà mình, chê họ ít nấu cơm nhà, hay đi ăn cơm tiệm…
Chưa hết, bố tôi mở công ty cổ phần và muốn chồng tôi góp vốn. Bố mặc định đó là trách nhiệm của con rể, đã lấy con gái bố thì phải cùng gánh vác công ty của nhà vợ. Chồng tôi công tác ở lĩnh vực khác, không biết gì về ngành nghề bố vợ kinh doanh. Vậy mà để giữ mặt mũi cho vợ, anh cũng bỏ ra vài trăm triệu đồng góp vào cho bố vợ khỏi càm ràm.
Mang tiếng góp vốn, nhưng mọi thứ trong công ty bố tôi tự quyết, con gái và con rể không có quyền lên tiếng hay ý kiến gì. Công ty làm ăn lời lỗ ra sao không ai biết, chỉ biết sau 10 năm chẳng thấy bố mẹ tôi nhắc gì tới số vốn con rể góp nữa. Mới đây, công ty kinh doanh gặp khó khăn. Bố tôi nói do ảnh hưởng của dịch COVID-19, nên ông tuyên bố đóng cửa công ty. Khi tôi hỏi vậy số tiền ngày trước chồng con đưa thì sao, bố trả lời làm ăn thì có được có mất. Giờ chẳng may mất thì cũng phải chịu.
Em tôi chuẩn bị du học, bố hỏi: “Anh chị có giúp đỡ em được tí học phí nào không?”. Xây nhà thờ tổ ở quê bố cũng gọi cho con rể, yêu cầu anh đóng góp. Nào chỉ có thế, tết nhất, giỗ chạp, bố mẹ tôi đều mặc định con rể phải có trách nhiệm.
Tôi đã nói chuyện với bố mẹ, phản đối những đòi hỏi quá đáng của ông bà. Bố mẹ tôi đáp: “thế mới thấy các cụ nói quả không sai, đẻ con gái nó chỉ lo cho người ngoài”.
Dù chồng tôi yêu thương, nhẫn nhịn gia đình vợ, nhưng bố mẹ tôi vẫn thấy không đủ (ảnh minh hoạ)
Bố mẹ tôi coi con rể là người ngoài và không coi trọng con gái, thế nhưng hễ việc lớn nhỏ trong nhà đều kêu con gái và con rể phải có trách nhiệm. Tôi thương chồng, vì bao năm bị bố mẹ vợ chèn ép nhưng anh vì vợ con mà nhẫn nhịn.
Hôm vừa rồi, bố mẹ tôi bảo sẽ vào nhà tôi nghỉ hè. Mẹ gợi ý tôi yêu cầu chồng ra sofa ngủ, tôi sang phòng con gái, nhường phòng ngủ của vợ chồng tôi cho ông bà.
Tới mức này tôi không nhịn nổi. Tôi từ chối khéo và nói rằng sẽ đặt phòng khách sạn cho bố mẹ. Nhà tôi đang ở do bố mẹ chồng mua cho, không thể đuổi chồng tôi ra khỏi phòng của anh ấy để dành chỗ cho bố mẹ được. Mẹ tôi nghe xong tự ái, chặn số điện thoại vợ chồng tôi.
Các em tôi kể rằng, bố mẹ đòi từ chị vì chị hỗn, chỉ bênh chồng, coi bố mẹ không ra gì.
Tôi hành xử như vậy có phải là bất hiếu?