Đám cưới trang hoàng, lộng lẫy cũng diễn ra. Tôi hạnh phúc vì được làm chú rể, đặc biệt được nhìn cô dâu cười tươi xinh xắn càng khiến tôi mê mẩn. Mọi thứ êm xuôi cho đến đêm tân hôn thì mọi chuyện mới xảy ra.

Chẳng là tôi vừa mới cưới vợ được gần 1 tuần. Nghĩ lại cái đêm tân hôn của mình tôi vẫn thấy không thể nào mà chấp nhận được. Chuyện xảy ra đến thế nên giờ mới có chút chấn tĩnh mà kể lại sự việc không có gì đáng tự hào này.

Tôi có người yêu cách đây gần 3 năm. Yêu nhau 3 năm nhưng người yêu tôi giữ mình lắm. Phải nói thật chắc chẳng ai tin 3 năm mà tôi lại chưa được cô ấy cho. Chỉ vì có cố gắng đến thế nào tôi cũng không thể nào ngờ được người yêu mình kiên quyết đến thế.

Dù là vậy nhưng tôi vẫn yêu thương cô gái ấy nhiều. Tình yêu đến bền chặt và dựa vài tình yêu thật sự đến với nhau chứ không phải vì thể xác nên tôi cũng không quá đòi hỏi vì biết người yêu muốn giữ. Nói thì nhiều ông không tin chứ tôi cũng có ham muốn, có d.ục v.ọng nhưng vì yêu tôi nhịn được.

Nhịn những 3 năm ròng rã rồi cuối cùng tôi cũng rước được nàng về dinh. May mắn thay khi mà cô ấy gật đầu đồng ý theo tôi về sau 3 năm yêu đương mặn nồng. Mọi chuyện êm xuôi hết cả chỉ vì cô ấy rất tốt, bố mẹ tôi cũng quý cô ấy nhiều.

Đám cưới trang hoàng, lộng lẫy cũng diễn ra. Tôi hạnh phúc vì được làm chú rể, đặc biệt được nhìn cô dâu cười tươi xinh xắn càng khiến tôi mê mẩn. Mọi thứ êm xuôi cho đến đêm tân hôn thì mọi chuyện mới xảy ra. Chuyện kinh thiên động địa ấy chắc cả đời tôi cũng không thể nào quên được. Nói đúng ra thì vợ tôi cũng chẳng cho tôi quên vì cô ấy cứ nhắc đến nó suốt khiến tôi điên người lắm.

Hì hục cả tiếng đồng hồ vẫn không thấy dấu hiệu trinh trắng của vợ - Hình 1

Vào phòng tân hôn thấy vợ mình đang nằm rồi, tôi cũng hào hứng lắm chứ lần đầu được gần gũi với vợ cơ mà. Thế là cũng nhiệt tình, nhiệt huyết là thế lao vào cười nói rồi tiếp tục với vợ. Ai dè hì hục cả 1 tiếng đồng hồ thì vẫn không thấy vợ có dấu hiệu trinh trắng của vợ mình đâu. Thấy cũng thấm mệt, lại vẫn chưa làm ăn được gì nên tôi tức chí quá lao dậy bật điện sáng choang.

Thế là hết hồn khi thấy vợ đang thở phì phò. Ra là vợ tôi đã ngủ say rồi, có ai có thể tin được rằng vợ tôi đã ngủ trong khi tôi thì đang hì hục tân hôn với vợ không? Tôi khá giận vợ nhưng mà vẫn phải ngậm ngùi ôm vợ đi ngủ thôi chứ biết làm thế nào được. Nhìn vợ ngủ say không thèm để ý gì mà tôi cũng thấy buồn cười.

Mọi chuyện có lẽ đã êm đẹp nếu như vợ tôi không ngủ quên trong lúc tân hôn. Chuyện bi hài này lại được cô vợ quý hóa biến tấu rằng đêm tân hôn tôi đã không làm ăn được gì. Giờ thì vui rồi, đẹp rồi khi mà vợ đi rêu rao chuyện này ra.

Chắc chẳng có ông chồng nào thảm như tôi khi mà tân hôn nhiệt huyết đến độ mà vợ ngủ say lúc nào không biết nữa. Sáng hôm sau vợ cũng ôm cổ tôi nhẹ nhàng thủ thỉ:

– Thôi vợ xin lỗi, tại hôm qua đi lại nhiều từ sáng đến tối nên vợ mệt quá ngủ lúc nào không hay biết luôn ý.

– Được rồi, tha lỗi cho vợ nhưng đêm nay phải bù cho chồng đấy nhé.

Giờ thì mọi chuyện ổn định đâu vào đó cả rồi. Vì giờ cũng làm vợ chồng rồi, cũng thôi không còn ngại ngần mấy cái chuyện đó nữa. Nhưng dù gì thì có chuyện bi hài này đêm tân hôn này cũng là một kỉ niệm cả đời này cũng không thể nào quên. Cái kỉ niệm ấy sẽ là một kỉ niệm để cho anh chị mãi nhớ về sau. Ai dè có chuyện chồng thì hì hục cả tiếng đồng hồ mà vẫn không thấy dấu hiệu trinh trắng của vợ tôi tức chí lập tức hất vợ sang 1 bên rồi chạy ra bật điện sáng trưng thì tá hỏa khi thấy vợ đã ngủ say từ khi nào cơ chứ.