Chẳng lẽ trong nhà chồng mình mãi mãi là người ngoài sao?
Tôi đi lấy chồng với hai bàn tay trắng, bố mẹ tôi ly hôn nhiều năm, hai người dần dần cũng không cảm thấy phải có trách nhiệm với đứa con chung là tôi nữa.
Bởi vậy khi lấy chồng, tất cả những gì tôi được cho gọi là của hồi môn thì chỉ có 3 chỉ vàng bà ngoại tích góp để dành cho cháu mà thôi. Bố mẹ tôi tuyệt nhiên không có gì.
Vì phải tự lập từ sớm mà lại thiếu thốn tình cảm, luôn mong muốn có một gia đình của riêng mình nên tôi lấy chồng và sinh con khá sớm. May mắn làm sao công việc mang lại thu nhập ổn định cho tôi đủ để nuôi sống bản thân và gia đình của mình.
Nhưng thôi thì chồng là do mình chọn, tôi không kêu ca hay than thân trách phận. Tôi chỉ nghĩ là còn chịu được còn cảm thấy cần nhau thì tiếp tục sống với nhau, đến khi nào không chịu nổi nữa và chẳng còn lý do gì để gắn kết với nhau thì chia tay.
Tôi sinh bé đầu thì không có bảo hiểm gì vì lúc ấy làm kinh doanh tự do, đến bé này thì vừa bán hàng online vừa đi làm nên có được cái tiền thai sản. Tôi thì lúc nào cũng dự trù kinh phí cho việc sinh nở rồi nhưng có tí tiền thai sản thì vẫn vui.
Nói thật là tôi biết vị trí của mình ở đâu trong gia đình nhà chồng nên tiền bạc tôi cũng không muốn để người ta biết mình có bao nhiêu. Dại mồm mà không ở được với nhau nữa thì vẫn có tiền mà lo cho 2 đứa nhỏ.
Hôm ấy, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, vừa thấy tài khoản ting ting thông báo nhận được 43 triệu tiền thai sản, tôi lại vui mồm quá lỡ miệng nói với chồng.
Cái khúc mà tôi nói xong tôi cũng biết mình dại rồi nhưng thôi lỡ khoe rồi nên cũng kệ.
Ai ngờ lát sau chồng tôi ngồi ôm cái máy tính đến gần 12h đêm không ngủ, tôi hơi tò mò nên hỏi anh làm đang làm gì đấy. Các chị em biết chồng tôi nói gì không? Đây để tôi trích nguyên văn lại.
– 43 triệu thì anh tính là để cho bố mẹ 20 triệu còn 23 triệu thì anh đặt cho bố mẹ 1 tour du lịch xuyên Việt nên đang tìm xem có tour nào hợp với người già không.
Tôi bần thần ra, tay bế con nhưng đầu chưa kịp nhảy số.
– 43 triệu nào? Ở đâu 43 triệu cơ?
– Thì em bảo tiền thai sản của em được 43 triệu mà. Lấy tiền ấy cho bố mẹ đi du lịch một chuyến.
Các chị không thể hình dung nổi cảm giác của tôi lúc ấy đâu. Vừa đẻ xong con mới được 4 tháng đã nhạy cảm thì chớ, nghe câu này xong thật muốn tăng xông, muốn đứt luôn mạch máu não!
– Tiền thai sản của tôi anh định mang đi cho bố mẹ anh hưởng thụ? Tôi nghỉ làm 6 tháng không có lương, anh cho bố mẹ anh hết thì con anh ăn bằng cái gì?
Ông chồng hết chỗ chê của tôi thản nhiên trả lời tiền lương của anh ta đưa hết cho tôi còn gì. Gớm! Báu lắm, 7 triệu của anh nó to lắm!
– Thế anh nghĩ là tôi sẽ đưa tiền của con tôi cho anh để anh báo hiếu bố mẹ anh hả?
Chồng tôi sưng sỉa lên, bảo là bố mẹ anh khổ sở cả đời nuôi anh, muốn để bố mẹ hưởng thụ chút mà tôi quá quắt. Ôi tôi cười không thở nổi, bố mẹ anh khổ sở nuôi anh chứ có nuôi mẹ con tôi được ngày nào đâu?
Thấy tôi không có vẻ gì sẽ xuôi theo ý của mình nên anh ta bảo từ nay sẽ không đưa tiền lương cho tôi nữa mà gửi thẳng về cho mẹ. Tôi đồng ý luôn và mời anh ta ra khỏi nhà, nếu đã không có đóng góp gì chung thì ở với nhau làm gì, để tôi nuôi báo cô à?
Lần này tôi cũng xác định hẳn là kể cả bỏ nhau cũng được chứ bản thân tôi bây giờ cũng chẳng còn chút nào tôn trọng hay yêu thương chồng nữa rồi.