Không hiểu sao anh chị có thể để cháu gái ăn mặc như thế.

Tôi hiểu mỗi bố mẹ đều có quan điểm nuôi dạy con khác nhau. Không biết phụ huynh khác thế nào, chứ tính tôi thì cực kỳ cẩn thận trong chuyện ăn mặc của con. Chính vì thế mà từ trước đến nay, con gái là do một tay tôi chăm sóc, tôi chưa từng gửi con cho ông bà hay ai khác trông hộ, trừ khi có những hoàn cảch buộc phải nhờ đến sự giúp đỡ của người khác.

Cách đây vài ngày, tôi và chồng có chuyến du lịch hè với công ty. Con gái được tôi gửi nhờ nhà anh rể và chị gái. Vì nhà anh chị với nhà tôi cách nhau chỉ tầm 30 phút chạy xe, nên đây hoàn toàn là một lựa chọn phù hợp nhất. Tôi không thuê người hay gửi con đến trung tâm nào cả, tôi nghĩ người thân trong gia đình sẽ chăm sóc con gái tôi chu toàn hơn là người ngoài.

Ảnh minh hoạ

Vì tính tôi kỹ nên lúc gửi con cho anh chị, tôi đã dặn dò rất kỹ những thói quen và sở thích của cháu để anh chị có thể hỗ trợ tốt hơn. Tuy nhiên đến ngày về, qua đón con tôi liền tái mặt khi thấy bộ quần áo đứa trẻ mặc trên người. Đó không phải là quần áo tôi đã soạn cho con, và cũng không phải đồ dành cho bé gái.

Thấy vậy tôi liền hỏi con đang mặc đồ của ai, thì đứa trẻ đáp là đã được anh Sóc cho mượn quần áo (Sóc là con trai của chị gái và anh rể tôi). Nghe con nói, tôi liền tức giận bảo con cởi ra, rồi quay sang trách chị gái và anh rể, vì sao mình có soạn đồ cho cháu nhưng anh chị lại không sử dụng mà để con bé mặc quần áo của con trai thế này.

Thấy tôi có chút vội vã và nóng tính khi chưa tìm hiểu đầu đuôi sự tình, để xoa dịu bầu không khí căng thẳng, chị gái cười và nói với giọng có chút đùa giỡn:

– Trời đất, em làm gì mà gấp quá vậy, ai chọc gì em tôi! Thực ra không phải là chị cố tình, mà do cháu nó ở lại mấy ngày chơi vui quá nên đồ bẩn rất nhanh. Anh chị bận quá, giặt không kịp nên hôm nay đành lấy tạm đồ lúc nhỏ của Sóc cho cháu mặc. Sóc lớn nhanh nên dù đồ cũ nhưng vẫn còn rất mới. Chị đã lựa bộ đồ thun nên trai gái gì mặc nó cũng hợp hết em ạ!

Chị gái dứt lời, tôi càng khó chịu hơn, đáp lại với một thái độ giận dỗi:

– Chị còn không hiểu tính em à! Em không thích như thế! Từ trước đến nay em chưa từng cho con mặc quần áo chung với ai cả, chứ đừng nói là quần áo cũ chị ạ!

Ảnh minh hoạ

– Em kỹ như thế thì thôi em tự chăm con, chứ gửi cho chị chị lại nuôi dạy cháu theo kiểu của chị. Em không thích cũng đành, vì chị nuôi con trai chị thoải mái. Chị cảm thấy đó là điều bình thường, có gì to tát đâu. Vả lại, 2 đứa nhỏ còn là anh em trong nhà chứ có phải ai xa lạ. Còn nếu em sợ ảnh hưởng gì đến con mình thì chị nghĩ em nên tự chăm sóc thì sẽ tiện hơn đấy!

Chỉ vì sự việc xảy ra như thế thôi mà tôi và chị gái của mình giận nhau mấy ngày nay, cả hai vẫn không ai “xuống nước” để làm hoà. Tôi không biết là mình đúng hay sai nữa… Nếu là các bậc bố mẹ khác thì mọi người nghĩ thế nào trong tình huống này?