Bà Hà, 68 tuổi có 2 con trai, nhà cửa, nhưng bà lại chọn bán nhà, vào viện dưỡng lão để sống. Quyết định của bà khiến nhiều người khó hiểu, điều kiện gia đình tốt, tại sao bà lại chọn vào viện dưỡng lão?
*Bài viết đăng tải trên diễn đàn Toutiao (MXH của Trung Quốc) gây chú ý khi chia sẻ về câu chuyện của bà Hà:
Đến tuổi xế chiều, bạn sẽ chọn cách chăm sóc tuổi già như thế nào? Tôi tin rằng khi nói đến chăm sóc tuổi già, nhiều người sẽ chọn ở nhà, hoặc đến nhà con cái để sống, mỗi người sẽ có lựa chọn riêng để mình hạnh phúc hơn.
Tôi họ Hà, 68 tuổi, có 2 con trai, lương hưu, nhà cửa nhưng mới đây đã quyết định vào viện dưỡng lão. Nhiều người đặt câu hỏi, điều kiện gia đình tốt, tại sao tôi lại chọn vào viện dưỡng lão khi còn khá trẻ như vậy?
Trong mắt nhiều người là một bà cụ rất hạnh phúc. Tôi đã nghỉ hưu 13 năm, mỗi tháng nhận hơn 4000 NDT (khoảng 14 triệu đồng) tiền lương hưu, có 1 căn nhà trong thành phố, và có 2 con trai làm việc ở tỉnh. Mọi đều nghĩ rằng tôi có tiền, có nhà, có con trai, khi già không cần lo lắng về việc chăm sóc.
Kể từ khi chồng tôi mất vào 6 năm trước, tôi bắt đầu lo lắng về quãng đời còn lại của mình, cảm thấy cuộc sống mất đi phương hướng. 6 năm sống một mình, thời gian trước, tôi phải đưa ra một quyết định, bán nhà và tháng sau vào viện dưỡng lão, không dựa vào con trai, cũng không muốn làm phiền chúng. Có lẽ hành động của tôi sẽ khiến nhiều người thấy kỳ quặc.
2 con trai của tôi cũng rất giỏi giang, thành đạt, nhưng chúng tôi không còn vui như trước. 2 con đi làm ở lại tỉnh, rất ít khi về nhà, cả năm chỉ về vào dịp Tết. Sau này lập gia đình, thì còn tệ hơn, đôi khi Tết cũng không về, nếu về thì cũng vội vàng, không còn như xưa.
Ảnh minh họa.
Sau khi chồng mất, cuộc sống của tôi vô vị, như thể cả thế giới chỉ còn lại mình tôi, không có người để trò chuyện, ra ngoài cũng không có người đi cùng. Cuộc sống của tôi trở nên yên tĩnh, đến mức không chịu nổi.
Một thời gian không lâu sau đó, tôi cũng đã thử chấp nhận việc 2 con trai luân phiên chăm sóc. Cuộc sống chăm sóc tuổi già ở nhà con trai, ban đầu cũng ổn, nhưng lâu dần, thật sự không bằng sống một mình. Vì người già và người trẻ cuối cùng cũng là hai thế hệ, trong cuộc sống, thật sự không thể hòa hợp.
Và việc tôi đến nhà 2 con trai, cũng không tốt đẹp như tôi nghĩ.
Tôi thử ở nhà con trai lớn 3 tuần, mặc dù con trai lớn đối xử tốt với tôi, nhưng con dâu lại không như vậy, có cảm giác ghét bỏ, luôn nghĩ tôi không sạch sẽ. Khi ăn, luôn bắt tôi dùng bộ bát đũa riêng, khi giặt quần áo, luôn không giặt cùng quần áo của tôi, khi xem TV, cũng làm một cái TV nhỏ cho tôi vào phòng xem.
Sống ở nhà con trai lớn, không có cãi vã cũng không có tiếng cười vui, chỉ có sự xa cách vô tận. Sống dưới một mái nhà, như hai thế giới khác nhau, kiểu sống không có sự ấm áp này, thật sự không bằng sống một mình.
Ở chưa đầy 3 tuần, con trai lớn và con dâu không nói gì, nhưng tôi tự chọn rời đi.
Con trai út hiếu thảo hơn, con dâu út cũng là người khiến tôi khá hài lòng, con đối xử với tôi rất tôn trọng. Sau khi rời nhà con trai lớn, tôi đến nhà con trai út, nghĩ rằng sẽ yên tâm hơn, nhưng thực tế không phải vậy.
Con trai út và con dâu đối xử với tôi rất tốt, sắp xếp cho tôi một phòng hướng nắng, còn mua ghế massage, cái gì cũng có, rất chu đáo. Nhưng, hai vợ chồng con đều là người cuồng công việc, mỗi ngày không có giờ giấc đi làm, tan làm nhất định, còn thường xuyên đi công tác, còn cháu nhỏ thì ở ký túc, một tháng về một hai lần.
Ở nhà con trai út tuy có mọi thứ, không như ở nhà con trai lớn, nhưng họ cả nhà ba người thường xuyên vắng nhà, tôi một mình ở căn nhà này, cũng không vui vẻ. Hơn nữa ở tỉnh này, môi trường cũng không quen, mỗi ngày ngoài việc đi siêu thị mua đồ, thì chỉ đi dạo quanh, còn lại hầu hết thời gian, đều ở nhà, xem TV, chơi điện thoại và thẫn thờ.
Ở nhà con trai út hơn 2 tháng, tôi nói dối, bảo con trai nhỏ rằng tôi nhớ nhà, rồi tự về quê.
Ảnh minh họa.
Trước đây, tôi nghĩ mình mua nhà trong thành phố, xung quanh có đầy đủ tiện ích sinh hoạt, khi về già, dù sống một mình trong căn nhà này cũng sẽ rất thoải mái. Khi thực sự sống một mình, tôi mới nhận ra, trước đây mình đã quá nông cạn, điều kiện sống tuy tốt, nhưng sống một mình vẫn có nhiều bất tiện.
Mỗi khi tôi không biết ăn gì, đành chiên một quả trứng làm mì, tôi luôn nghĩ “hay là vào viện dưỡng lão đi”. Trước đây, khi nhắc đến viện dưỡng lão, tôi cũng không muốn vào nơi đó, trong nhận thức của tôi, chỉ những người già không thể chăm sóc bản thân hoặc không có con cái mới phải bất đắc dĩ vào đó. Còn như tôi, có con trai và khỏe mạnh, không bao giờ vào đó.
Tuy nhiên, sống một mình nhiều năm, suy nghĩ của tôi đã thay đổi, ở nhà cũng một mình, cuộc sống này không phải giống viện dưỡng lão sao? Hơn nữa, viện dưỡng lão còn có nhiều người già sống cùng, có người chăm sóc, có người nấu ăn, thực ra nghĩ lại còn tốt hơn cuộc sống sống một mình.
Suy nghĩ này kéo dài đến năm nay, cũng chỉ mới vài tháng gần đây tôi mới thực hiện được. Gần đây, tôi đã đi xem các viện dưỡng lão, và chọn được một nơi ưng ý. Mỗi tháng 5500 NDT(khoảng 19 triệu đồng) bao gồm chi phí ăn ở, phòng ba người, môi trường khá tốt, nhiều người già khỏe mạnh cũng sống ở đây. Thêm vào đó, nhà ăn của họ rất hấp dẫn, mỗi bữa có hơn mười món, chúng tôi có thể tự chọn món mình.
Tôi hỏi thăm vài người già đang sống ở đó, họ đều rất hài lòng với viện dưỡng lão này, nên tôi không do dự, nộp tiền ngay, dự định đầu tháng sau sẽ chuyển vào ở.
Ảnh minh họa.
Lúc đó, các con trai của tôi biết tôi muốn vào viện dưỡng lão, đều đến khuyên ngăn, nói rằng tôi có 2 đứa con trai, mà còn đi sống ở viện dưỡng lão, khiến chúng bị người ta chê trách là bất hiếu. Tôi không nghe lời các con, chỉ muốn sống ở viện dưỡng lão và đã nói với họ hàng, bạn bè rằng, việc tôi vào viện dưỡng lão là quyết định của riêng tôi, không liên quan đến các con trai. Cuối cùng, các con trai cũng đành tôn trọng quyết định của tôi.
Với tiền lương hưu, chi phí vào viện dưỡng lão vẫn có chút áp lực, vì mỗi tháng chỉ hơn 4000 NDT (khoảng 14 triệu đồng), ngoài ra còn phải chi tiền khám bệnh, mua thuốc. Ban đầu, các con trai muốn góp tiền giúp tôi, nhưng tôi không nhận, vì tôi còn có căn nhà.
Tôi không muốn phiền đến các con. Tôi nhờ môi giới bán nhà, gần đây có người thích, mua với giá 1,2 triệu NDT (khoảng 4 tỷ đồng), cuối tháng này giao nhà. Số tiền này cũng đủ để trang trải. Hơn nữa, tiền lương hưu của tôi cũng tăng đều, tính toán lại, sau này có thể còn để lại một khoản không nhỏ cho các con.
Bây giờ, còn 10 ngày nữa là chuyển khỏi căn nhà cũ này, mỗi ngày tôi đều dọn dẹp nhà cửa, khi lục lại những đồ vật, bức ảnh cũ, tôi càng thấm thía và hiểu rõ về cuộc đời: Đến giai đoạn của tuổi già, chúng ta cần học cách bình tĩnh, suy nghĩ nhẹ nhàng, đừng quá vướng bận, đừng quá để tâm đến nhiều thứ, chọn cho mình một nơi ở phù hợp, vui vẻ sống hưởng thụ tuổi già, đó mới là tốt nhất.
News
Định bụng ‘sửa ống nước’ cho bà chủ U70 vài năm nữa rồi cuỗm luôn căn biệt thự 45 tỷ, bố cứ giục lấy vợ khiến tôi chẳng biết làm sao, nào ngờ bà chủ ân cần đặt vào tay 10 tỷ rồi nói nhỏ …..
Say với “thu nhập” từ tình già đến lúc tỉnh ra để tìm hạnh phúc riêng cho mình mà báo đáp công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, thì bà chủ dứt khoát không buông tha cho tôi. Tôi…
Mở két lấy tiền nhờ con dâu đưa khám vô tình để l-ộ quyển sổ tiết kiệm 500 triệu, hôm sau con trai đến tận nhà vay rồi thông báo 1 tin khiến tôi gi-ận t-ím m-ặt, biết thế ngày xưa tôi đã ….
Để vay được tiền của mẹ, các con không từ thủ đoạn nào. Một tháng trước, thấy bụng bị đau nhiều ngày liền, tôi gọi con dâu đến đưa đi khám xem bị bệnh gì. Lúc đó, trong người không…
Vừa ăn hỏi xong thì biết chồng có thâm niên c-ặp b-ồ gần chục năm, tôi bẽ bàng tính chuyện ly hôn mà nào ngờ thứ anh ấy đưa ra để ‘bù đắp’ khiến tôi không cưỡng lại được
Câu chuyện của tôi thật sự rất khó để chia sẻ. Tôi cũng tâm sự với bạn bè nhưng mỗi người lại khuyên 1 ý khác nhau. Tôi năm nay 30 tuổi, lẽ ra có 1 đám cưới hạnh phúc…
Làm ăn thua lỗ vẫn gồng gánh cả nhà chồng, tôi như phát đ-iên khi 2 chị chồng ngày nào cũng qua ăn trực còn lấy đồ mang về, 1 hôm dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi ch-ết l-ặng khi thấy vật bà giấu kín dưới gầm giường
Cầm cuốn sổ tiết kiệm trên tay, lại nghĩ đến quãng thời gian vừa trải qua, tôi cay đắng, bật khóc tức tưởi. Vợ chồng tôi vốn dĩ ở riêng. Nhưng khi bố chồng mất, chồng tôi đề nghị bán…
Về làm dâu được bố chồng coi như con gái r-uột, tôi mừng rơi nước mắt thầm cảm tạ trời phật, một lần bưng đĩa hoa quả lên phòng khách, tôi như r-ơi xuống v-ực th-ẳm khi phát hiện sự thật mà ông toan tính phía sau
Tôi được bố mẹ chồng cưng chiều, coi như con gái trong nhà. Tôi nghe bố chồng chia sẻ, trước đây chỉ sinh được hai con trai nên ao ước có một cô con gái mà không thực hiện được,…
Giàu tiền nhưng thiếu thốn tình cảm, tôi mê mệt em trai bưng bê ở quán cà phê: Mãi cũng được ‘trăng hoa đã đời’, hôm sau tỉnh dậy, tôi choáng váng đ-ầu ó-c khi thấy thứ em ấy đánh rơi trên giường
Tình cờ tôi quen Tín ở một quán cà phê. Dù hơn tôi 2 tuổi nhưng trông anh hiền lành, khờ khạo hơn tôi rất nhiều. Năm 20 tuổi, tôi từng trải qua 1 cuộc tình đầy đau khổ và…
End of content
No more pages to load