Các chị ạ, nhiều người cứ bảo mẹ chồng là khắc nghiệt với khó khăn. Nhưng em thấy là đàn ông một khi đã khó tính và hay để ý thì còn đáng sợ hơn đàn bà rất nhiều lần. Ngày xưa biết mẹ chồng đã mất, em thấy nhẹ nhõm vì không phải sống cảnh mẹ chồng nàng dâu. Nhưng rồi ở cùng một nhà mới thấy, bố chồng em còn quá cả mẹ chồng nữa. Em chưa từng gặp người nào vừa hẹp hòi vừa ky bo như ông. Để em kể cho mọi người nghe về bố chồng em.
Em lấy chồng khác tỉnh, cách nhà 60km. Ngày xưa thì như thế là xa. Nhưng thời buổi bây giờ, xe cộ đi lại thuận tiện thì chỉ đi hơn tiếng là về đến nhà chứ có bao nhiêu đâu. Ngày trước chồng em cũng bảo cưới xong, em thích về lúc nào cũng được. Chỉ cần thông báo với bố chồng để ông biết thôi. Đến khi cưới mới thấy tất cả chỉ là cú lừa. Mỗi lần em muốn về nhà ngoại đều phải thông qua xét duyệt của bố chồng. Từ ngày em về làm dâu, bà nội em mất hay bên nhà em có việc gì, bố mẹ em đều phải lên tận nhà chồng mời thông gia xuống.
Đầu năm nay bố em làm giỗ bà nội nhưng em bảo ông gọi điện mời bố chồng chứ không phải đến nhà mời. Mọi lần là bố em đều đến tận nơi nói chuyện đấy. Có điều đợt ấy, bố em vừa mổ mắt xong. Ông lại say xe nên toàn đi xe máy chứ có chịu ngồi ô tô đâu. Sợ mắt bố kèm nhèm, đi lại không an toàn nên em nói bố gọi điện thôi cũng được. Mọi chuyện chỉ có vậy thôi mà ngay sau cuộc điện thoại, bố chồng gọi em phải nghỉ làm về nhà họp gia đình gấp. Em tưởng ở nhà ai bị tai nạn làm sao nên phi về vội. Vừa về ông đã hắt cả chén nước xuống chân em quát.
“Càng nghĩ càng bực mình. Bố mẹ con bên ấy hình như không biết cách đối nhân xử thế nhỉ? Xem thường thông gia đến thế là cùng. Muốn mời bố đi ăn giỗ mà không xuống tận nhà mời được lại còn gọi điện. Thế thôi, bố cũng chỉ chia buồn qua điện thoại nhé!”.
Nghe tới đó mà em ức lắm. Chuyện có cái gì đâu cơ chứ. Có điều chồng em lại là người nhu nhược, chẳng bao giờ dám cãi bố câu nào. Ngồi đó nghe bố nói từ đầu đến cuối, thế mà vẫn cứ trơ trơ ra. Chồng như vậy nên em cũng đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Đó là giỗ bà nội nên em có thể cho qua. Nhưng vừa rồi bố đẻ em tai nạn qua đời mà bố chồng cũng cấm đoán nên em đành phải bật lại. Con giun xéo mãi cũng quằn. Chưa kể đó lại là bố đẻ của em nữa, làm sao em chịu nổi cái cảnh không về chịu tang bố dù mình chẳng có lý do gì để không về.
Hôm bố em mất, nhà em đưa ông từ viện về nhà. Như người khác thông gia thân thiết mà mất thì phải chạy xuống xem tình hình thế nào. Đằng này ông ở nhà, mãi hôm sau chuẩn bị đưa bố em ra đồng ông mới tranh thủ ghé xuống. Trước lúc về ông còn đi tìm em chỉ để dặn:
“Người chết hơi lạnh lắm nên đừng về nhà ngay, tạt qua nhà cô Hạnh hàng xóm ngồi 1 lúc hãy về. Mấy hôm nay bố đang hắt hơi sổ mũi. Nhưng nể là thông gia nên phải đến thắp cho ông nén hương đấy”.
Nghe chán không các chị? Chỉ cúm thông thường thôi mà bố chồng em làm như bệnh nặng lắm ấy. Ông sống kiểu đó, mai kia mất thì không biết có bao nhiêu người đến chơi hay là chỉ có mình anh em họ hàng nữa. Em cũng nói lại với chồng câu chuyện đó. Nhưng chồng em vẫn giữ nguyên cái tính bàng quan, không can dự vào bất kỳ chuyện gì. Anh chỉ bảo bố già rồi, em đừng có chấp nữa. Nhưng già thì phải sống thế nào để con cháu noi gương theo chứ.
Hồi bố mới mất, cuối tuần nào em cũng về nhà. Thứ nhất là để nhà có hơi người. Thứ 2 là bố đi đột ngột, nhà còn 1 mình mẹ nên em sợ bà lại buồn mà càng suy nghĩ nhiều. Đi được đến tuần thứ 3 thì bố chồng quát:
“Thôi, chị mang hết đồ về ngoại mà ở đi. Chứ cuối tuần lại tót về ngoại như vậy là thế nào? Rồi chồng con ở đây thì để ông già này chăm hết à hay sao?”.
Phải nói là ông ấy vô tâm kinh khủng các chị ạ. Nhưng giờ em học cách phớt lờ lời của bố chồng khiến ông tức điên nhưng em cũng mặc kệ. Có điều đến chuyện này thì em không thể cho qua được nữa. Chuyện là chỉ còn vài hôm nữa là 49 ngày bố em. Em xin phép bố chồng cho về bên ngoại 1-2 ngày để phụ mẹ em lo việc mà ông ráo hoảnh:
“Sống không tử tế, chết rồi còn lo 49 ngày làm gì”.
“Bố quá lắm rồi, con không tử tế được với bố mẹ con đều do bố. Lần nào con xin về bố cũng cấm đoán rồi bắt con phải thế này thế kia. Con cũng nói luôn cho bố biết, từ giờ bố đừng xen vào chuyện của vợ chồng con nữa. Chồng con có thể bỏ được, nhưng bố mẹ con thì không bao giờ. Mà bố cũng phải xem lại cách sống của mình đi, bố cứ như này, mai kia bố khuất núi thì đừng mong con chịu tang”.
Em tuyên bố dõng dạc rồi bỏ đi. Bố mẹ chỉ sinh được mình em, giờ bố mất rồi em phải chăm lo mẹ, em không thể vì bố chồng hạch sách mà sợ này sợ kia nữa. Quá lắm thì bỏ chồng chứ có gì mà căng. Các chị thấy em làm vậy có đúng không?
News
Định bụng ‘sửa ống nước’ cho bà chủ U70 vài năm nữa rồi cuỗm luôn căn biệt thự 45 tỷ, bố cứ giục lấy vợ khiến tôi chẳng biết làm sao, nào ngờ bà chủ ân cần đặt vào tay 10 tỷ rồi nói nhỏ …..
Say với “thu nhập” từ tình già đến lúc tỉnh ra để tìm hạnh phúc riêng cho mình mà báo đáp công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, thì bà chủ dứt khoát không buông tha cho tôi. Tôi…
Mở két lấy tiền nhờ con dâu đưa khám vô tình để l-ộ quyển sổ tiết kiệm 500 triệu, hôm sau con trai đến tận nhà vay rồi thông báo 1 tin khiến tôi gi-ận t-ím m-ặt, biết thế ngày xưa tôi đã ….
Để vay được tiền của mẹ, các con không từ thủ đoạn nào. Một tháng trước, thấy bụng bị đau nhiều ngày liền, tôi gọi con dâu đến đưa đi khám xem bị bệnh gì. Lúc đó, trong người không…
Vừa ăn hỏi xong thì biết chồng có thâm niên c-ặp b-ồ gần chục năm, tôi bẽ bàng tính chuyện ly hôn mà nào ngờ thứ anh ấy đưa ra để ‘bù đắp’ khiến tôi không cưỡng lại được
Câu chuyện của tôi thật sự rất khó để chia sẻ. Tôi cũng tâm sự với bạn bè nhưng mỗi người lại khuyên 1 ý khác nhau. Tôi năm nay 30 tuổi, lẽ ra có 1 đám cưới hạnh phúc…
Làm ăn thua lỗ vẫn gồng gánh cả nhà chồng, tôi như phát đ-iên khi 2 chị chồng ngày nào cũng qua ăn trực còn lấy đồ mang về, 1 hôm dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi ch-ết l-ặng khi thấy vật bà giấu kín dưới gầm giường
Cầm cuốn sổ tiết kiệm trên tay, lại nghĩ đến quãng thời gian vừa trải qua, tôi cay đắng, bật khóc tức tưởi. Vợ chồng tôi vốn dĩ ở riêng. Nhưng khi bố chồng mất, chồng tôi đề nghị bán…
Về làm dâu được bố chồng coi như con gái r-uột, tôi mừng rơi nước mắt thầm cảm tạ trời phật, một lần bưng đĩa hoa quả lên phòng khách, tôi như r-ơi xuống v-ực th-ẳm khi phát hiện sự thật mà ông toan tính phía sau
Tôi được bố mẹ chồng cưng chiều, coi như con gái trong nhà. Tôi nghe bố chồng chia sẻ, trước đây chỉ sinh được hai con trai nên ao ước có một cô con gái mà không thực hiện được,…
Giàu tiền nhưng thiếu thốn tình cảm, tôi mê mệt em trai bưng bê ở quán cà phê: Mãi cũng được ‘trăng hoa đã đời’, hôm sau tỉnh dậy, tôi choáng váng đ-ầu ó-c khi thấy thứ em ấy đánh rơi trên giường
Tình cờ tôi quen Tín ở một quán cà phê. Dù hơn tôi 2 tuổi nhưng trông anh hiền lành, khờ khạo hơn tôi rất nhiều. Năm 20 tuổi, tôi từng trải qua 1 cuộc tình đầy đau khổ và…
End of content
No more pages to load