Đây là câu chuyện của chị An, 45 tuổi, hiện đang làm nghề kinh doanh hải sản. 10 năm trước, chị lấy chồng xa nên không có điều kiện thường xuyên về thăm bố mẹ đẻ và cũng rất ít khi gặp mặt bạn bè.
Từ khi lấy chồng, chị làm nghề bán cá ngoài chợ theo truyền thống của gia đình nhà chồng. Đến nay, vợ chồng chị có một sạp hàng bán cá rất lớn ở chợ, chuyên buôn bán các loại cá, hải sản và cá khô. Thu nhập trung bình của 2 vợ chồng cũng rơi vào khoảng hơn 100 triệu đồng mỗi tháng.
Lớp cấp 3 của chị có truyền thống họp mỗi năm một lần vào thời điểm kết thúc kỳ thi đại học trong năm. Nhưng ký ức về lần họp lớp đầu tiên mà chị tham gia khiến chị không bao giờ quên được cảm giác bị k.h.inh thường dù trước đó chị luôn tự tin vào bản thân mình.
“Lương công sở bây giờ bình quân cũng chỉ 10 triệu đồng mỗi tháng, tôi chẳng hiểu bạn bè dựa vào đâu để coi người buôn bán như tôi là ‘đẳng cấp dưới’. Vì trên người tôi lôi thôi, có mùi cá chứ không phải mùi nước hoa như các bạn sao?”, chị An bức xúc.
Chị An kể lại, buổi họp lớp năm ấy tổ chức ở một nhà hàng sang trọng. Có khoảng 30 người tham dự. Gặp nhau mọi người tay bắt mặt mừng, tự giới thiệu nơi ở, công việc hiện tại của mình. Ai cũng tranh thủ khoe thu nhập, khoe quen ông quan chức này, biết ông lãnh đạo kia.
Dường như, ai càng có vẻ nhiều tiền thì nói càng to, kể chuyện càng hăng hái khác với những người chỉ có thu nhập ít ỏi. Người khoe đến đâu, ở dưới lại xuýt xoa đến đấy. Bạn bè của chị hầu như ai có chức tước, quan hệ rộng. Cứ nghe đến đấy là lập tức có người lại bắt tay, lưu số điện thoại để ‘hôm nào gặp nhau trao đổi chuyện làm ăn’
Chị thừa biết, trong số các thành viên trong lớp không phải ai cũng thành công như những gì họ cố tình thể hiện. Có rất nhiều bạn chỉ làm nhân viên văn phòng bình thường nhưng họ vẫn thích quần là áo lượt, thuê xe ô tô để “lên mặt” với mọi người.
Đặc biệt, chị nhớ nhất về thằng bạn ngồi cùng bàn hồi cấp 3, đang sống ở thành phố. Anh này ban đầu than thở làm kinh doanh nội thất ở thành phố lớn áp lực, mệt mỏi nên nhiều lúc cũng muốn bỏ phố về quê làm công nhân cho nhẹ đầu. Nghe vậy, chị An tỏ vẻ đồng cảm, chị đang định động viên người bạn cũ thì thấy anh này chép miệng: “Nhiều tiền quá cũng mệt, sáng ra tuy có tài xế đến đón bằng Camry nhưng đôi khi muốn đi du lịch cũng phải cân nhắc nhiều, đâu thể tùy tiện đi trong nước”.
Nghe đến đây, chị An liền im lặng và chỉ thầm cười trong lòng mình. Dù có thu nhập thực tế cả 100 triệu mỗi tháng nhưng chị An là người không thích khoe mẽ. Chị cũng là người khôn ngoan, kín đáo, chị đủ tỉnh táo để nhìn thấy sự đời, nhìn rõ lòng người chứ không phải bị choáng ngợp bởi những thứ hợm hĩnh bên ngoài.
Không biết mỗi tháng các bạn kiếm được bao nhiêu tiền mà lại nghĩ mình đẳng cấp hơn tôi
Đến lượt chị An, chị giới thiệu mình và chồng hiện buôn bán tự do ngoài chợ đầu mối, chủ yếu là các loại hải sản tôm cá. Chị trêu đùa nếu bạn bè có dịp ghé đi chợ mua ủng hộ thì chị sẽ giảm giá một nửa cho tất cả vì đều là người bạn bè thân thiết từ thuở thiếu thời.
Cứ tưởng các bạn sẽ chia sẻ và vui mừng với lời đề nghị này. Nhưng chị nhận ra, ngay sau màn giới thiệu của mình thì không khí trầm lắng hẳn xuống, dường như chẳng ai quan tâm đến chị nữa. Đến gần cuối bữa tiệc, có một người bạn bên cạnh nhìn chị rồi cười bảo: “An ngày xưa cũng học hành được lắm mà, sao giờ lại thành ra như thế này”.
Chị An đáp lại: “Thành ra như này là như nào chứ?”.
Một người khác chen vào: “Người toàn mùi tanh”.
Thế là cả lớp đồng loạt cười ồ lên như được nghe một câu chuyện hài hước chứ chẳng ai thèm quan tâm xem cảm nhận của chị ra sao. Thậm chí, trong buổi trò chuyện hôm đó, nhiều bạn nữ còn tỏ vẻ đài các, chê đồ ăn ngoài chợ thì không đảm bảo, phải mua hải sản trong cửa hàng lớn hoặc siêu thị thì mới dám ăn.
Sau đó, chị An ngậm ngùi ngồi ăn uống qua loa, rồi lấy lý do có việc gấp để ra về. Ngay cả khi chị đứng lên ra về, mọi người cũng chỉ chào lấy lệ, rồi lại xúm vào nhau trò chuyện như không có sự tồn tại của chị.
Kể từ đó, chị An không bao giờ đi họp lớp nữa nhưng chị cũng không rời nhóm chat chung của lớp. Chị vẫn đóng tiền mỗi khi nhóm kêu gọi ủng hộ một người nào đó khó khăn hay thăm hỏi bố mẹ các bạn ốm đau khi cần.
Trong sâu thẳm, chị vẫn muốn mình có thể hòa vào tập thể ấy như năm 18 tuổi, nâng đỡ nhau khi khó khăn như mục tiêu của một tập thể đích thực. Song, cuộc đời đổi thay khiến lối sống con người cũng thay đổi. Thay vì quan tâm và chia sẻ với tình cảm chân thành thì chị nhận ra các bạn chỉ muốn khoe khoang và tạo dựng hình ảnh cho mình. Vậy, có lẽ chỉ cần gặp gỡ ‘online’ như vậy cũng đủ.
News
Định bụng ‘sửa ống nước’ cho bà chủ U70 vài năm nữa rồi cuỗm luôn căn biệt thự 45 tỷ, bố cứ giục lấy vợ khiến tôi chẳng biết làm sao, nào ngờ bà chủ ân cần đặt vào tay 10 tỷ rồi nói nhỏ …..
Say với “thu nhập” từ tình già đến lúc tỉnh ra để tìm hạnh phúc riêng cho mình mà báo đáp công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, thì bà chủ dứt khoát không buông tha cho tôi. Tôi…
Mở két lấy tiền nhờ con dâu đưa khám vô tình để l-ộ quyển sổ tiết kiệm 500 triệu, hôm sau con trai đến tận nhà vay rồi thông báo 1 tin khiến tôi gi-ận t-ím m-ặt, biết thế ngày xưa tôi đã ….
Để vay được tiền của mẹ, các con không từ thủ đoạn nào. Một tháng trước, thấy bụng bị đau nhiều ngày liền, tôi gọi con dâu đến đưa đi khám xem bị bệnh gì. Lúc đó, trong người không…
Vừa ăn hỏi xong thì biết chồng có thâm niên c-ặp b-ồ gần chục năm, tôi bẽ bàng tính chuyện ly hôn mà nào ngờ thứ anh ấy đưa ra để ‘bù đắp’ khiến tôi không cưỡng lại được
Câu chuyện của tôi thật sự rất khó để chia sẻ. Tôi cũng tâm sự với bạn bè nhưng mỗi người lại khuyên 1 ý khác nhau. Tôi năm nay 30 tuổi, lẽ ra có 1 đám cưới hạnh phúc…
Làm ăn thua lỗ vẫn gồng gánh cả nhà chồng, tôi như phát đ-iên khi 2 chị chồng ngày nào cũng qua ăn trực còn lấy đồ mang về, 1 hôm dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi ch-ết l-ặng khi thấy vật bà giấu kín dưới gầm giường
Cầm cuốn sổ tiết kiệm trên tay, lại nghĩ đến quãng thời gian vừa trải qua, tôi cay đắng, bật khóc tức tưởi. Vợ chồng tôi vốn dĩ ở riêng. Nhưng khi bố chồng mất, chồng tôi đề nghị bán…
Về làm dâu được bố chồng coi như con gái r-uột, tôi mừng rơi nước mắt thầm cảm tạ trời phật, một lần bưng đĩa hoa quả lên phòng khách, tôi như r-ơi xuống v-ực th-ẳm khi phát hiện sự thật mà ông toan tính phía sau
Tôi được bố mẹ chồng cưng chiều, coi như con gái trong nhà. Tôi nghe bố chồng chia sẻ, trước đây chỉ sinh được hai con trai nên ao ước có một cô con gái mà không thực hiện được,…
Giàu tiền nhưng thiếu thốn tình cảm, tôi mê mệt em trai bưng bê ở quán cà phê: Mãi cũng được ‘trăng hoa đã đời’, hôm sau tỉnh dậy, tôi choáng váng đ-ầu ó-c khi thấy thứ em ấy đánh rơi trên giường
Tình cờ tôi quen Tín ở một quán cà phê. Dù hơn tôi 2 tuổi nhưng trông anh hiền lành, khờ khạo hơn tôi rất nhiều. Năm 20 tuổi, tôi từng trải qua 1 cuộc tình đầy đau khổ và…
End of content
No more pages to load