Chị Hoa còn nắm tay tôi thủ thỉ đầy chân thành: “Chẳng lẽ anh chị có nhà to rộng mà lại để các em phải thuê nhà trọ chật hẹp, tốn kém hay sao?“.

Xây xong nhà mới, chị chồng tha thiết rủ vợ chồng tôi về ở chung cho đỡ tiền thuê nhà, ngờ đâu nguyên nhân thật sự sau đó... Tôi không muốn lật bài ngửa với chị Hoa vì sau này còn nhìn mặt nhau. (Ảnh minh họa)



Tôi vừa kết hôn được nửa năm. Mối quan hệ của tôi với gia đình chồng không đến nỗi nào, bố mẹ chồng ở quê chúng tôi ít về thăm nhưng gia đình chị chồng cùng sống trên thủ đô nên chúng tôi khá thường gặp gỡ.

Chị chồng tôi tên Hoa. Anh chị đã mua được một một mảnh đất cách đây 2 năm, đợt vừa rồi gia đình anh rể cho tiền để anh chị xây một căn nhà khang trang làm chỗ ở lâu dài. Sau đám cưới của tôi không lâu thì anh chị cũng bắt tay vào khởi công xây dựng và căn nhà 2 tầng rộng rãi vừa mới hoàn thành vào tháng trước.

Trong ngày mừng nhà mới, khi khách khứa đã về hết, chị Hoa gọi vợ chồng tôi vào rồi đưa ra một đề nghị khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Chị bảo nhà cửa rất rộng rãi nên vợ chồng tôi hãy dọn về ở cùng anh chị cho đỡ tiền thuê nhà. Chị Hoa còn nắm tay tôi thủ thỉ đầy chân thành: “Chẳng lẽ anh chị có nhà to rộng mà lại để các em phải thuê nhà trọ chật hẹp, tốn kém hay sao?”.

Tôi rớm nước mắt cảm động vì tấm lòng của chị chồng, bình thường có mấy ai nguyện ý chung đụng vì sợ phiền phúc và ồn ào. Về nhà, vợ chồng tôi bàn nhau và quyết định nghe theo chị Hoa. Chồng tôi bảo là anh em có gì phải ngại, giúp đỡ hay nhờ vả nhau là chuyện bình thường. Sau này chúng tôi có khả năng mua được nhà riêng, thích chuyển ra lúc nào thì chuyển.

Vậy là cách đây nửa tháng chúng tôi đã chuyển vào ở nhờ nhà anh chị chồng. Chị Hoa đã sinh được một bé 4 tuổi, hiện tại chị lại đang mang thai 3 tháng. Chị nghén mệt nên chuyện cơm nước, dọn dẹp đều do một tay tôi đảm nhiệm. Thậm chí buổi tối tôi còn giúp chị trông con. Thành ra tôi mang tiếng vẫn còn son rỗi nhưng bận bịu, tất bật chẳng khác gì mẹ bỉm sữa. Nhưng tôi nghĩ giúp được chị chồng là cái tốt, chị em giúp nhau chứ tính toán làm gì.




Song cuộc điện thoại của chị Hoa với một người bạn mà tôi vô tình nghe lỏm được đã khiến tôi được “sáng mắt”. Hóa ra chị ấy rủ vợ chồng tôi về ở chung là có mục đích và toan tính thâm sâu cả.

“Dạo này có người làm không công nên khỏe quá mày ạ. Đi làm về là được nghỉ ngơi, chẳng cần mó tay vào bất cứ việc gì. Đằng nào phòng cũng để trống, kế hoạch này mày thấy sáng suốt không? Ít nữa đẻ đứa này chẳng cần nhờ bà nội bà ngoại chăm ở cữ, sau này cũng có người trông đỡ con cho. Nhưng khi nào nó chửa đẻ thì tao sẽ nói khéo để nó chuyển ra ngoài, ở đây phiền chết mất mà mình lại phải giúp nó nữa thì khổ…”, nguyên văn lời chị Hoa nói như vậy.

Cả đêm ấy tôi không ngủ được, buồn vì tấm lòng của mình bị khinh rẻ và phẫn nộ vì sự tính toán lợi dụng tôi của chị chồng. Nhưng tôi không muốn lật bài ngửa với chị Hoa vì sau này còn nhìn mặt nhau. Tôi phải đưa ra lý do gì để dọn ra khỏi nhà chị chồng đây? Bởi mới chuyển vào nửa tháng đã đòi chuyển đi, nếu không có lý do thỏa đáng sẽ rất khó ăn nói.