Vợ tôi là cô giáo dạy tiểu học ở xã bên. Cô ấy cũng dịu dàng, nhẫn nhịn và biết cư xử nên được đồng nghiệp và bạn bè rất quý mến.
3 năm kết hôn nhưng lúc nào tôi cũng để vợ phải thiệt thòi. Cũng bởi công việc của tôi là kỹ sư xây dựng, thường xuyên phải đi theo công trình nên hay xa nhà. Có những khi tôi đi 3-4 tháng mới được về nhà vài ngày. Còn phần lớn thời gian vợ ở với bố mẹ tôi.
Vợ tôi là cô giáo dạy tiểu học ở xã bên. Cô ấy cũng dịu dàng, nhẫn nhịn và biết cư xử nên được đồng nghiệp và bạn bè rất quý mến. Cô ấy nấu nướng rất khéo léo và chu toàn việc nhà nên ban đầu tôi tưởng có nàng dâu như vậy, bố mẹ sẽ chẳng bao giờ phàn nàn được con dâu điểm gì.
Ấy vậy mà mẹ tôi vẫn không vừa ý với con dâu. Bà có vẻ hay để ý và soi mói vợ tôi. Tuy nhiên mỗi lần về nhà, chắc không muốn con trai thấy không khí gia đình căng thẳng nên lần nào tôi cũng thấy mẹ chồng nàng dâu bình thường, vui vẻ với nhau. Bản thân vợ tôi chưa bao giờ kể xấu hay phàn nàn gì về mẹ với chồng.
May mắn là sau 3 năm mong con, cuối cùng vợ chồng tôi cũng được đón nhận tin vui có bầu. (Ảnh minh họa)
Cũng vì thường xuyên xa nhà, vợ chồng ít gặp nhau nên chúng tôi gần 3 năm sau cưới vẫn chưa có tin vui. Đi khám cả 2 vợ chồng đều không gặp vấn đề bất thường. Có lẽ vì thế đây cũng là 1 phần nguyên nhân khiến bà không bằng lòng về con dâu. Bởi bà muốn con dâu phải mau chóng sinh cho bà đứa cháu nội.
Nhiều lần bà nói thẳng với con dâu: “Lấy chồng thì phải mau chóng sinh cho nhà chồng đứa con chứ. Không cần biết 2 đứa làm thế nào, năm nay phải có cho tôi đứa cháu”.
May mắn là sau 3 năm mong con, cuối cùng vợ chồng tôi cũng được đón nhận tin vui. Tất nhiên, mẹ tôi mừng ra mặt. Suốt cả thai kỳ bà bắt con dâu kiêng ăn thứ nọ thứ kia. Dù biết bà cổ hủ trong ăn uống nhưng muốn gia đình êm ấm nên vợ tôi nghe theo mà không phản đối gì.
Hôm trước ngày vợ đi sinh, cô ấy cũng gọi cho tôi nói ngày dự sinh cụ thể. Em còn bảo nếu thu xếp công việc được thì về nhà ngày ấy vì muốn lúc sinh con ra có tôi ở bên. Tôi cũng bảo sẽ cố gắng thu xếp để có thể về được đúng ngày em đi đẻ. Trong khi đó mẹ thì cứ gạt đi:
“Con không phải nghỉ làm cho mất công mất việc ra, đường đi xa xôi, vất vả. Hơn nữa vợ đẻ mò về làm gì cho đen cả tháng. Đi đẻ ở viện đã có mẹ lo liệu cho hết”.
Đúng là ngày đi đẻ, vợ tôi được bà đưa đi và lo liệu cho hết ở viện. Thế nhưng sau khi đau gần 20 tiếng mà cô ấy vẫn chỉ mở được 3 phân và gần cạn hết ối. Do đó, bác sĩ chỉ định đẻ mổ để giúp an toàn cho mẹ và thai nhi trong quá trình vượt cạn. Nhưng bà nhất định không cho mổ đẻ, vẫn khăng khăng phải sinh thường vì lo mổ đẻ không tốt cho sức khỏe 2 mẹ con.
Khi cô ấy được đẩy vào phòng sinh và lên bàn đẻ thì lúc này tôi mới vào tới nơi. Biết chồng đã vào viện, vợ tôi liền đưa mẩu giấy nhỏ nhờ y tá trong đó đưa ra cho chồng. Mẩu giấy ghi anh hãy ký cho em sinh mổ vì ối đã cạn quá.
Hôm ấy ca sinh thường của vợ tôi diễn ra khó khăn do cạn ối quá. Vì thế y tá phải chạy ra thông báo. Mẹ tôi một mực vẫn bắt con dâu cố sinh thường. Còn tôi nhờ mẩu giấy kia của vợ cho biết sự tình nên quyết định chuyển sang đồng ý cho vợ sinh mổ.
Cũng may ca phẫu thuật đẻ mổ gấp gáp đã thành công tốt đẹp. Do con sinh ra thiếu oxy chút nên phải đưa đi hô hấp nhi khoa và cũng an toàn. Mẹ tôi không hiểu chuyện càng tức điên lên bảo dâu ích kỷ không chịu đẻ thường, giờ mổ đẻ hại sức khỏe, hại cháu nội của bà.
Những ngày này mẹ tôi ở nhà tức lắm, không thèm gọi 1 câu hỏi thăm con dâu và cháu nội mới sinh. (Ảnh minh họa)
Nhìn vợ sau sinh vẫn không 1 lời trách cứ mẹ chồng khiến tôi hiểu ra cô ấy đã nhẫn nhịn bà quá nhiều. Nhưng lần này, tôi sẽ không để vợ phải chịu thiệt thòi nữa. 5 ngày ở viện xong, tôi đưa thẳng vợ con về ngoại ở cữ. Trước mắt cứ cho 2 mẹ con cô ấy ở bên đó đến tận hết 6 tháng đi làm trở lại thì về nhà.
Những ngày này mẹ tôi ở nhà tức lắm, không thèm gọi 1 câu hỏi thăm con dâu và cháu nội mới sinh. Đã vậy bà còn thiếu hiểu biết bảo, đầy người cạn ối vẫn đẻ thường được có sao đâu mà cứ đòi sinh mổ. Bà không biết cạn ối nguy hiểm như thế nào tới sản phụ và thai nhi. Các chị em ở đây đã qua sinh nở cho tôi hỏi, mẹ bầu cạn ối sinh thường được không để tôi mang ra giải thích cho bà rõ hơn.