Biết em chồng đang lục túi của mình nhưng tôi vẫn phải giả bộ ngủ say coi như không biết mà trong lòng ngổn ngang câu hỏi tại sao em lại làm vậy.
Tôi về nhà chồng tính đến nay đã được gần 2 năm rồi. Trong 2 năm ấy, dù vợ chồng ở trên thành phố, cả năm mới về quê vài lần nhưng lúc nào tôi cũng muốn về quê chồng. Cũng bởi nhà chồng khá neo người. Ở quê chỉ còn có bố anh và cô em gái lập gia đình 3 năm nay nhưng sống ở gần đó
Biết nhà chồng neo người, phận làm con dâu lớn trong nhà, không ngày nào tôi không gọi điện về cho bố chồng và em gái anh để hỏi han. Có lẽ vì vậy mà tuy ở xa nhưng chúng tôi luôn có gắn kết với nhau và cảm thấy gần gũi.
Đặc biệt là em gái anh, dù cô ấy lấy chồng nhà nghèo nhưng 2 vợ chồng em đều tự lực cánh sinh. Sau đám cưới vừa có bầu rồi sinh em bé luôn nhưng vẫn nỗ lực mở xưởng may để 2 vợ chồng cùng làm lụng khởi nghiệp.
Đặc biệt là em gái anh, dù cô ấy lấy chồng nhà nghèo nhưng 2 vợ chồng em đều tự lực cánh sinh. (Ảnh minh họa)
Biết vốn liếng thiếu liểng xiểng để nhập máy móc và vải về làm, vợ chồng tôi ngỏ ý cho em 1 khoản vài chục triệu nhưng nhất định em không lấy chỉ hỏi vay. Em bảo hơn năm nữa vợ chồng em nhất định sẽ gửi lại.
Mỗi lần về quê, tôi thường chạy sang bên nhà em ấy chơi. Những lúc ấy dù bận, 2 em cũng thết đãi anh chị nhiều món ngon. Em còn tâm sự đủ thứ chuyện và giục vợ chồng tôi sớm có em bé để vui cửa vui nhà.
Thực tế, tôi cũng mong con lắm mà mãi không có bầu. Em cũng mua cho chị dâu các loại thuốc tẩm bổ và mách đủ bí quyết nên cuối cùng tôi cũng đậu thai.
Ngày biết đậu thai, người đầu tiên tôi báo tin chính là em chồng. Em ấy vui lắm, nhắc tôi kiêng cữ và ăn uống đủ thứ để thai kỳ an toàn. Song niềm vui ấy chẳng kéo dài bao lâu khi mới đây tôi bị sảy thai. Biết tin, em ấy buồn lắm, giục tôi về quê cho thoải mái, lấy lại tinh thần. Nghe lời em, tôi cũng về quê chồng.
Cả 1 tuần ở quê nội nghỉ ngơi sau sảy thai, nhờ có vợ chồng em và bố chồng ra sức động viên, chăm sóc, tôi đã vực lại được dần tinh thần, hồi phục sức khỏe hơn hẳn. Đêm cuối cùng ở quê trước khi lên thành phố, em chồng còn để em rể ở nhà một mình bế con sang ngủ với chị dâu chuyện trò xuyên đêm. Nói chuyện một hồi tôi buồn ngủ quá nên ngủ thiếp đi trước.
Khi tôi lơ mơ tỉnh dậy là lúc khoảng 5h sáng. Lúc này tôi đã thấy em ấy cặm cụi hầm cháo chim câu dưới bếp. Tôi định trở dậy thì thấy em bước vào. Nghĩ tôi đang ngủ ngon nên em có hành động rất lạ, đó là tiến tới chiếc túi xách của chị dâu treo ở cửa tủ để lục lọi gì đó.
Biết em chồng đang lục túi của mình nhưng tôi vẫn phải giả bộ ngủ say coi như không biết mà trong lòng ngổn ngang câu hỏi tại sao em lại làm vậy. Tôi còn nghĩ hay là dạo này xưởng may khó khăn nên em lục túi xem có tiền để lấy trộm. Nhưng cần thì em có thể hỏi trực tiếp tôi mà, nhiều thì không có nhưng ít tôi vẫn có cho em được.
Sáng sớm ấy ngủ dậy tôi cũng không có thời gian để xem em chồng lấy những gì. Bởi khi tôi vừa ra khỏi giường là lúc bố chồng với em ấy kéo tôi ra ăn uống. Ăn sáng xong 2 người còn đóng gói cho tôi rất nhiều thực phẩm ngon mang lên thành phố. Sau đó họ đưa tôi ra bến xe xong mới đi về.
Em chồng tốt với tôi như thế mà tôi lại nghĩ sai về em. (Ảnh minh họa)
Lên xe, tôi chợt nhớ đến chiếc túi xách của mình nên vội lấy ra xem thì thấy không bị mất 1 đồng nào cả. Ngược lại bên trong còn có phong bì 5 triệu em ấy để cùng dòng chữ:
“Sợ đưa tận tay chị sẽ không bao giờ cầm nên em lén để vào đây. Đây là chút tấm lòng của em, chị cầm lấy để bồi dưỡng ăn uống thật khỏe mạnh. Cứ phấn chấn tinh thần lên thì con yêu sẽ lại về sớm thôi ạ”.
Đọc vài lời em viết mà tôi ngượng đỏ mặt. Em chồng tốt với tôi như thế mà tôi lại nghĩ sai về em. Nghe lời em chồng, trước mắt tôi sẽ cố gắng ăn uống thật khỏe mạnh để có cơ thể tốt nhất cho lần mang thai sau.