Phát hiện sự thật việc làm của chồng, tôi không bình tĩnh nỗi.

Từ trước đến nay, gia đình tôi phân chia rất rõ, chồng là người lo kinh tế chính còn tôi sẽ tập trung chăm sóc con trai. Dù kinh tế chủ yếu phụ thuộc phần lớn vào ông xã, nhưng tôi cũng là một người có công việc văn phòng 8 tiếng chứ không phải “ăn không ngồi rồi”.

Chồng tôi lúc nào cũng bận bịu với sự nghiệp nên hầu như rất ít khi có thời gian bên con trai. Nhiều khi vì như thế mà anh chưa bao giờ hiểu được việc chăm con vất vả đến nhường nào. Để anh có thể trải nghiệm công việc làm bố toàn thời gian, và gắn kết mối quan hệ với con trai hơn, tôi đã giao cho anh thử thách ở nhà giữ thằng bé trong 3 ngày tôi đi du lịch hè với công ty.

Ảnh minh hoạ

Chồng tôi ngay lập tức đồng ý với thái độ cực kỳ tự tin. Trước khi đi, tôi đã dặn dò anh đủ thứ về vấn đề ăn uống, vui chơi, ngủ nghỉ và tắm rửa của con. Thậm chí trong suốt những ngày xa nhà, ngày nào tôi cũng điện hỏi thăm và nhắc chừng anh đủ thứ, anh vui vẻ lắng nghe, nói sẽ làm theo căn dặn nên tôi cứ yên tâm tận hưởng kỳ nghỉ dưỡng cùng các đồng nghiệp.

Nào có ngờ sau 3 ngày trở về, phát hiện một “bí mật” giữa chồng với con trai, tôi thực sự không bình tĩnh nỗi. Chuyện là khi tôi bước vào nhà, tôi vô cùng bất ngờ khi căn nhà rất bóng láng và sạch sẽ. Tôi khá hài lòng về những gì chồng đã thể hiện. Khi hỏi con trai về việc có thích ở nhà với bố, và tôi muốn biết cảm xúc của con sau khoảng thời gian xa mẹ sẽ như thế nào.

Tôi cực kỳ tự tin nghĩ rằng con sẽ nhớ mẹ và muốn ở với mẹ hơn. Nào ngờ thằng bé thẳng thắn nói thích ở nhà với bố, và muốn mẹ hãy thường xuyên vắng nhà. Tôi có chút hụt hẫng, nhưng cũng hạnh phúc vì không ngờ chồng lại chăm con khéo thế. Cho đến khi tôi trông thấy vết lạ trên ghế sofa trong phòng khách thì mọi sự mới vỡ lẽ.

Hoá ra tất cả chỉ là chồng tôi đang qua mắt vợ, những miếng đồ ăn vụn rơi rớt lại dưới chân ghế sofa và vết dầu mỡ, thậm chí là tương ớt dính trên ghế đã “tố cáo” việc chồng không hề nấu ăn cho con trai giống như lời tôi căn dặn. Mà sự thật là anh đã đặt thức ăn nhanh ở ngoài về. Gà rán, pizza, hamburger, nước ngọt toàn là những món ăn vặt mà con trai tôi cực kỳ mê.

Ảnh minh hoạ

Thế nhưng bình thường khi ở nhà với mẹ, rất hiếm khi tôi cho con ăn. Tôi luôn ưu tiên việc tự vào bếp nấu nướng, làm những món đủ dinh dưỡng và tốt cho sức khoẻ của con. Đứa trẻ nhà tôi từ nhỏ dạ dày đã yếu, hơn nữa còn rất chậm tăng cân nên ăn uống không thể qua loa, bậy bạ.

Chồng tôi từ trước đến nay đâu phải bận tâm đến chuyện này nên anh chả hiểu gì cả. Mặc dù tôi đã nhắc nhở rất kỹ và nhiều lần nhưng anh ấy vẫn lựa chọn làm trái ý vợ. Thậm chí còn cố tình gian dối, che đậy để tôi không phát hiện ra. Giờ chuyện vỡ lẽ, tôi dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cho anh ấy lần này. May mà tôi chỉ đi có 3 ngày, chứ nếu đi lâu hơn nữa, tầm 1 tháng thì sao, chắc con trai phải nhập viện vì bệnh mất thôi…

Tôi chả hiểu anh ấy làm bố kiểu gì, cứ kiểu này thì làm sao sau này tôi dám giao con cho anh chăm sóc. Trong khi đó, con trai đâu phải chỉ là con của một mình tôi, mọi người nghĩ tôi nói đúng không, tôi nên xử lý chồng mình thế nào mới phải?