Những ngày cuối đời của bà, tôi phải xin nghỉ làm để chăm sóc mẹ chồng. Vợ chồng anh trưởng mang tiếng sống ngay bên cạnh nhưng không ỏ ê quan tâm.
11 năm trước bố chồng tôi mất vì bạo bệnh bỏ lại mình mẹ sống cùng 2 con trai. Khi anh chồng lập gia đình riêng thì bà ở cùng con trai thứ. 3 năm nay kể từ khi con út cưới thì chúng tôi ở chung với bà.
Mang tiếng ở chung với con thứ nhưng bà luôn có quan niệm tất cả mọi chuyện phải nhờ cậy vào hết con trai trưởng. Có lẽ vì vậy mà bà sống thiên vị vợ chồng anh trưởng. Ngoài chia đất đai, nhà cửa cho con trưởng gấp đôi, bà còn dành hết tình cảm cho anh ấy.
Mẹ chồng tôi sống thiên vị vợ chồng anh trưởng lắm. (Ảnh minh họa)
Tuy không sống cùng anh trưởng nhưng việc lớn việc nhỏ bà đều nhắc con thứ:
“2 đứa đã hỏi ý kiến anh Kiên chưa? Ý Kiên thế nào? Nó nói sao thì phải làm như vậy”.
Dù được mẹ đẻ ưu ái và thiên vị nhưng anh trai chồng lại rất tệ bạc. Do có máu cờ bạc và nghiện ngập nên 2-3 mảnh đất mẹ chồng cho anh đều bán hết. Thậm chí căn nhà bố mẹ cho 2 vợ chồng tôi đang ở anh cũng bắt phải cắt ra chia anh 1/2. Thương con, mẹ tôi lại cắt mảnh đất cuối cùng đó ra làm đôi, cho anh 1 nửa.
Về ở trên mảnh đất cuối cùng của gia đình mà anh chồng vẫn mang sổ đỏ đi cầm cố liên tục lấy tiền chơi bời. Nhìn anh trưởng như vậy, những ngày cuối đời có lẽ bà cũng nhận ra sai lầm của mình.
Sau 1,5 năm năm sinh con đầu lòng thì tôi cũng mang bầu con thứ 2. Vì muốn kiếm 1 khoản tiền cho vợ tẩm bổ khi mang thai và sau sinh nên chồng tôi đi theo người bác làm thợ xây ở một công trình tận Sơn La. Do đó chồng cũng ít về nhà. Ở quê, tôi vừa vác dụng bầu đi làm vừa chăm con nhỏ và chăm mẹ già.
Mỗi ngày mẹ chồng sẽ giúp chăm cháu nội để tôi đi làm. Để 2 bà cháu chỉ việc chăm nhau nên tôi thường dậy sớm nấu đồ ăn sáng và trưa sẵn. Mọi thức ăn cho cháu tôi cũng chuẩn bị hết, đến bữa bà chỉ việc lấy ra cho vào lò vi sóng. Còn tối về tôi sẽ nấu cơm canh cả nhà cùng ăn.
Biết tôi bầu bí mà làm lụng vất vả, mẹ chồng nhắc đi lại phải cẩn thận. Nhất là khi ở tháng thứ 3 của thai kỳ, tôi có dấu hiệu dọa sảy thai, thường xuyên đau bụng, bị ra chút máu kèm sốt cao khiến mẹ chồng lo lắng.
Bà bắt tôi nghỉ làm để đi khám bác sĩ sớm. Cũng may do đến viện thăm khám kịp thời nên tôi được bác sĩ tư vấn về chế độ dinh dưỡng, cách chăm sóc bản thân để thai nhi có thể phát triển thuận lợi, ổn định nhất.
Lúc thai kỳ dần ổn định hơn cũng là lúc mẹ chồng cảm thấy thường xuyên mệt mỏi, đau miệng và có khối loét trong miệng, cho bà uống thuốc mãi không đỡ. Đi khám bác sĩ đã kết luận bị ung thư giai đoạn cuối.
Những ngày cuối đời của bà, tôi phải xin nghỉ làm chăm sóc mẹ chồng. Vợ chồng anh trưởng mang tiếng sống ngay bên cạnh nhưng không ỏ ê quan tâm. Anh chồng đi ra ngoài chơi suốt ngày, không thấy mặt mũi ở nhà. Chồng tôi xót mẹ bệnh nhưng vướng công việc cũng chỉ 1 tuần về thăm được 1 lần. Nhìn bà tiều tụy mỗi ngày, còn không nói được thành tiếng rõ ràng mà tôi thương.
Một hôm thấy con dâu bầu đang lúi húi nấu cơm dưới bếp, mẹ chồng ra hiệu cho tôi lại gần. Rồi bà đưa tay chỉ tấm ảnh gia đình treo bao năm trên tường. Hiểu ý tôi mang ghế ra bắc và dỡ khung ảnh ấy xuống cho bà xem.
Nào ngờ tôi cứ ngớ hết người vì sau những tấm ảnh treo trong khung bà còn để một sổ tiết kiệm bên trong đó. Cuốn sổ này trị giá 2 tỷ đồng bà làm cách đây 2 năm và đứng tên hai vợ chồng tôi.
Rồi bà nắm chặt tay con dâu nói ú ớ không rõ :
“Thay mẹ lo hương khói cho bố mẹ và gia tiên. Số tiền này là của vợ chồng con”.
Nói xong rồi bà đi. Tôi phải cuống lên gọi cho chồng và vợ chồng chị dâu về.
Những ngày cuối đời, nhìn bà tiều tụy mỗi ngày, không nói được thành tiếng rõ ràng mà tôi thương. (Ảnh minh họa)
Sau khi mẹ chồng mất, vợ chồng tôi đứng ra lo hậu sự nhưng tất cả tiền phúng viếng của bà thì ông anh trai chồng đòi lấy hết. Nhiều lúc nghĩ mà thương và thấy chua chát quá, cả đời mẹ chồng chỉ biết lo cho con nhưng anh trưởng chưa 1 ngày báo hiếu hay ân cần chăm sóc bà. Đúng là nước mắt chảy xuôi cả nhà nhỉ?
Những ngày này, vợ chồng tôi vừa lo đám tang cho mẹ chồng xong thì tôi lại bị ra máu. Vội nhập viện khám bác sĩ nói có nguy cơ sinh non nên đang cố gắng để giữ thai ngày nào tốt ngày đó. Tôi dù cố luôn không nghĩ ngợi để dưỡng thai cho tâm trạng thoải mái nhưng vẫn lo quá. Tôi sợ sinh non ở tuần 37 thế này con sinh ra sẽ khó nuôi lắm đúng không ạ?