Tôi háo hức ngày được lên thăm con cháu, vậy mà con rể đã làm tôi thất vọng bỏ về.
Tôi sống ở nông thôn, nhưng luôn có ý thức nuôi dạy con ăn học đàng hoàng. Vì thế mà hai con của tôi đều học đại học, ở lại tìm kiếm công việc và lấy chồng trên thành phố. Tôi cũng muốn con về làm ở gần nhà, nhưng ở nơi tôi tìm công việc mà con đã được đào tạo là rất khó. Hai con đều lấy chồng xa, tôi vừa mừng vừa buồn vì phải xa con cháu.
Ở vùng nông thôn, vợ chồng tôi giờ đã về hưu và chịu khó với ruộng vườn, chăn nuôi để có thêm thu nhập, có thực phẩm sạch để gửi cho con cháu. Các con của tôi một năm cũng về vài lần, nên hàng ngày chủ yếu gặp con cháu qua điện thoại. Xa cách nhau hàng trăm cây số, nên đành chấp nhận, muốn đến chơi cũng phải sắp xếp mọi thứ mới lên được.
Trong hai con, tôi quý mến con gái cả nhiều hơn và hai cháu ngoại cũng quý ông bà ngoại và hay được mẹ đưa về quê chơi. Con gái cả gia đình chồng có điều kiện nên hai vợ chồng đã sớm ra ở riêng. Vậy nên dịp hè này tôi quyết định lên nhà con gái chơi, thăm các cháu ngoại vì nhiều lần hứa hẹn mà bây giờ mới thực hiện được.
Háo hức suốt mấy ngày, rồi ngày lên thăm cháu cũng đã tới. Tôi bắt xe khách để lên thăm con, cháu. Trước khi đi tôi chuẩn bị rất nhiều thứ, nào là rau quả sạch tự trồng, nào là gà nhà nuôi chỉ ăn ngô, thóc… Đã hẹn con gái từ trước nên con bố trí chồng qua bến xe đón mẹ lên. Xe sắp đến bến, tôi cẩn thận gọi điện cho con rể để kịp đón lúc vừa xuống.
Con rể tỏ ra xem thường gia đình nhà vợ và vợ. Ảnh minh họa
Vậy mà tự tay bê một đống đồ từ xe khách xuống và bê ra chỗ khu vực ngồi chờ người đón. Phải gần 1 tiếng sau, con rể tôi mới tới, chưa hỏi xem mẹ vợ có mệt không mà nhìn thấy đống đồ, con rể đã cằn nhằn: “Đã dặn đi dặn lại mẹ rồi, đừng có mang cái gì lên, trên này chúng con có ăn mấy thứ rau, gà vớ vấn này đâu. Nhà con toàn mua loại siêu thị đắt chút nhưng đảm bảo”.
Nói xong, con rể cầm bao tải rau mang đi khu vực đổ rác để vứt. Con hai con gà tôi đã thịt sẵn, buộc kín trong vài lớp túi bóng thì con rể cũng mang ra cho mấy bác xe ôm. Dù ở xa, tôi vẫn đủ nghe thấy tiếng con rể nói với họ: “Đấy các bác xem tôi có khổ không, vợ phố không lấy đi lấy vợ quê, khổ thế đấy. Nhà vợ cho tiền, cho đất thì không cho, cứ mang mấy thứ rau trồng, thịt nuôi rẻ tiền. Mất công bê vác, về lại cho hết hàng xóm hoặc vứt đi chứ ai ăn đâu. Đi đón cũng thấy mất mặt”.
Xong rồi con rể gọi điện trách móc con gái tôi là sao dặn bà lên chơi không thôi lại cứ tha vác đồ lên. Sau đó có cuộc điện thoại của ai đó, chắc là việc quan trọng nên nói chuyện với nhau khá lâu. Tôi choáng váng trước hành động, lời nói của con rể thiếu tôn trọng thành ý của tôi. Cảm thấy chuyến lên thăm con cháu lần này có thể làm phiền, gây ra xích mích giữa vợ chồng con gái.
Suy nghĩ một hồi, tôi quyết định quay trở lại trong bến và lên xe để quay trở về quê luôn. Khoảng 20 phút sau, con rể gọi điện vì không thấy mẹ vợ đâu, tôi liền nói là đang trên đường về quê gấp vì bố ở nhà vừa bị cảm. Con rể chỉ dặn mấy câu đi đường mạnh khỏe, về tới nhà gọi cho con gái cho yên tâm…
Suốt quãng đường về nhà tôi buồn, thất vọng vì con rể, lo cho con gái sống với người chồng như vậy, cả đời sẽ khổ. Tôi có nên gọi con rể về để chỉnh đốn, không được thái độ với nhà vợ và vợ? Lo cho tương lai của con gái, tôi có nên khuyên con xem xét đến chuyện ly hôn chồng?