Cả cuộc đời bà lam lũ, vất vả vì con cái. Cứ tưởng đến khi về già sẽ được con cái hết lòng chăm lo, phụng dưỡng thì…
Chồng mất sớm, bà quyết định không đi bước nữa mà ở vậy nuôi con cái khôn lớn, trưởng thành. Bà với ông có tất thảy với nhau được 5 người con, 4 trai, 1 gái. Con cái bà đều khôn lớn, khỏe mạnh nên ai nhìn bà cũng nói rồi sau này bà sẽ tha hồ mà được nhờ, tha hồ mà được hưởng phúc.
Công việc chính mà suốt bao nhiêu năm qua bà làm để nuôi 5 đứa con của mình chính là lượm rác. Bà chưa bao giờ thấy xấu hổ về công việc mà làm, bà lao động, kiếm tiền từ chính đôi bàn tay mình. Con cái bà khi nhỏ thì không sao nhưng khi vừa lớn một chút thì chúng nó nhất định không cho bà làm công việc đó nữa. Chúng nó bắt bà đổi nghề khác, chúng nó nói nghề nghiệp bà đang làm khiến chúng nó cảm thấy xấu hổ vô cùng. Bà nghe mà rơi nước mắt. Không có cái nghề đó, các con bà liệu có khôn lớn bằng người được như thế kia không. Vậy mà chúng nó…
Bà không muốn bỏ nghề, cái nghề đã theo bà suốt mấy chục năm trời qua. Con cái bà nói bà không nghe nên chúng nó dọn hết ra ngoài sống, chúng nó nói chúng nó muốn sống tự lập. Chúng bỏ lại bà trong căn nhà nhỏ lụp xụp. Nhìn chúng đi, bà biết, bà chẳng thể giữ chúng lại. Con cái vừa đi, cứ nghĩ phải sống cảnh cô đơn thì bà không ngờ một lần đi nhặt rác, bà lại nhặt được một chú cho nhỏ bị bỏ rơi.
Người nó đầy vết thương, miệng lở loét nên chẳng ai nhặt nó về là phải. Nó nhìn bà, kêu ăng ẳng, tiếng kêu yếu ớt. Động lòng, bà bế nó lên, mang nó về nhà chăm sóc. Mọi người nói bà dại, nuôi nó rồi chẳng mấy bữa mà nó chết, bà lại tốn công nhưng bà chẳng quan tâm, bà không thể bỏ mặc nó được, nhất là khi bà thấy ánh mắt nó nhìn bà.
Nó khỏi bệnh, quấn bà lắm. Nó khôn kinh khủng, ai cũng phải công nhận điều đó. Từ ngày có con chó, bà cũng thấy bớt buồn hơn. Con cái bà đứa nào cũng nói bà điên khi thân mình nuôi không xong còn đòi nuôi chó. Bà ngẫm mà thấy đắng cay, chẳng phải đến giây phút này thì chúng nên báo hiếu bà hay sao?? Rồi thật không may…
Bà gặp tai nạn, mất cả hai chân. Nếu không có con chó luôn bên cạnh, gọi người đến cứu thì chắc bà đã bỏ mạng rồi. Con cái bà, thấy bà mất chân, bắt đầu đùn đẩy trách nhiệm, không đứa nào muốn nuôi bà vì sợ gánh nặng. Chúng viện ra đủ loại lý do rồi nói với bà cứ ở bên cạnh con chó của bà, thi thoảng, chúng sẽ sang thăm. Mà bà chỉ bị cụt chân thôi, ngồi xe lăn sẽ vẫn tự sinh hoạt được bình thường mà. Bà không nói gì, chỉ gật đầu trước quyết định của con cái. Nhìn nó, bà cũng biết, bà chẳng nên làm phiền.
Thời gian cứ trôi đi trong chớp mắt, sau tai nạn được 5 năm thì bà đổ bệnh nặng, ốm hấp hối. Bà làm di chúc khi không có con cái ở đấy, hàng xóm láng giềng thấy bà viết có 100 triệu, liền gọi ngay con cái bà về. Hay tin mẹ có tiền, cả 5 đứa con của bà chẳng đứa nào bảo đứa nào, bỏ hết công việc đó, lao về thăm mẹ ngay. Đứa nào gặp mẹ cũng khóc lóc sụt sùi rồi lân la hỏi mẹ về số tiền kia. Rồi không chỉ 5 đứa nó mà cả hàng xóm cũng chết đứng khi bà nói thều thào:
– Đọc to di chúc lên!!
Người con cả của bà tranh đọc di chúc. Nhưng đọc đến khoản tiền, mắt nó tối sầm lại, ú ớ. Mấy đứa em tưởng anh bị làm sao, giật mạnh lấy tờ di chúc đọc hộ vì chúng nó sốt ruột quá rồi. Và cũng như anh nó, chúng hốt hoảng:
– Mẹ điên rồi, sao lại để tiền lại cho một con chó chứ.
– Vì nó con của tôi, anh chị có hiểu không?? Thời gian qua, không có nó bên cạnh, chắc tôi đã chẳng sống nổi. Nếu như tôi không có tiền, chắc gì anh chị đã ở đây??
Bà đã quyết định để lại khoản tiền 100 triệu ấy làm từ thiện và trích ra một khoản nhỏ nhờ người hàng xóm tốt bụng thường xuyên giúp đỡ bà và quý con chó của bà nuôi nó những tháng ngày còn lại. Bà nhắm mắt xuôi tay, tay đặt lên đầu con chó, mỉm cười mãn nguyện. 5 đứa con của bà cúi gằm mặt xuống vì xấu hổ. Chúng không dám tin những gì chúng đang được chứng kiến. Bà nói đúng, chúng có chăm sóc bà ngày nào đâu mà đòi hưởng tài sản. Chúng thấy mình, chẳng bằng một con chó về mặt nhân cách sống. Nghe thì có vẻ là sự so sánh khập khiễng nhưng nếu chứng kiến cuộc sống của bà, người ta sẽ hiểu. Con cái, hãy sống làm sao để khi bố mẹ mất đi rồi, không phải cúi đầu nói câu xin lỗi.
News
Định bụng ‘sửa ống nước’ cho bà chủ U70 vài năm nữa rồi cuỗm luôn căn biệt thự 45 tỷ, bố cứ giục lấy vợ khiến tôi chẳng biết làm sao, nào ngờ bà chủ ân cần đặt vào tay 10 tỷ rồi nói nhỏ …..
Say với “thu nhập” từ tình già đến lúc tỉnh ra để tìm hạnh phúc riêng cho mình mà báo đáp công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, thì bà chủ dứt khoát không buông tha cho tôi. Tôi…
Mở két lấy tiền nhờ con dâu đưa khám vô tình để l-ộ quyển sổ tiết kiệm 500 triệu, hôm sau con trai đến tận nhà vay rồi thông báo 1 tin khiến tôi gi-ận t-ím m-ặt, biết thế ngày xưa tôi đã ….
Để vay được tiền của mẹ, các con không từ thủ đoạn nào. Một tháng trước, thấy bụng bị đau nhiều ngày liền, tôi gọi con dâu đến đưa đi khám xem bị bệnh gì. Lúc đó, trong người không…
Vừa ăn hỏi xong thì biết chồng có thâm niên c-ặp b-ồ gần chục năm, tôi bẽ bàng tính chuyện ly hôn mà nào ngờ thứ anh ấy đưa ra để ‘bù đắp’ khiến tôi không cưỡng lại được
Câu chuyện của tôi thật sự rất khó để chia sẻ. Tôi cũng tâm sự với bạn bè nhưng mỗi người lại khuyên 1 ý khác nhau. Tôi năm nay 30 tuổi, lẽ ra có 1 đám cưới hạnh phúc…
Làm ăn thua lỗ vẫn gồng gánh cả nhà chồng, tôi như phát đ-iên khi 2 chị chồng ngày nào cũng qua ăn trực còn lấy đồ mang về, 1 hôm dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi ch-ết l-ặng khi thấy vật bà giấu kín dưới gầm giường
Cầm cuốn sổ tiết kiệm trên tay, lại nghĩ đến quãng thời gian vừa trải qua, tôi cay đắng, bật khóc tức tưởi. Vợ chồng tôi vốn dĩ ở riêng. Nhưng khi bố chồng mất, chồng tôi đề nghị bán…
Về làm dâu được bố chồng coi như con gái r-uột, tôi mừng rơi nước mắt thầm cảm tạ trời phật, một lần bưng đĩa hoa quả lên phòng khách, tôi như r-ơi xuống v-ực th-ẳm khi phát hiện sự thật mà ông toan tính phía sau
Tôi được bố mẹ chồng cưng chiều, coi như con gái trong nhà. Tôi nghe bố chồng chia sẻ, trước đây chỉ sinh được hai con trai nên ao ước có một cô con gái mà không thực hiện được,…
Giàu tiền nhưng thiếu thốn tình cảm, tôi mê mệt em trai bưng bê ở quán cà phê: Mãi cũng được ‘trăng hoa đã đời’, hôm sau tỉnh dậy, tôi choáng váng đ-ầu ó-c khi thấy thứ em ấy đánh rơi trên giường
Tình cờ tôi quen Tín ở một quán cà phê. Dù hơn tôi 2 tuổi nhưng trông anh hiền lành, khờ khạo hơn tôi rất nhiều. Năm 20 tuổi, tôi từng trải qua 1 cuộc tình đầy đau khổ và…
End of content
No more pages to load