Tôi ngơ ngác nhìn 50 triệu đặt trên bàn.
Mẹ chồng tôi là người có tư tưởng rất tiến bộ. Bà không biết nấu ăn và cũng không kén chọn món ăn, chỉ cần có người nấu cho ăn là được. Mấy ngày đầu làm dâu, tôi sững sờ khi thấy ngày nào bố chồng tôi cũng lụi cụi trong bếp nấu nướng, bày biện ra bàn rồi mới gọi vợ ăn cơm. Còn mẹ chồng tôi những khi đó: hoặc là đang tập thể dục; hoặc là nghe nhạc lướt web; hoặc là đi uống cà phê với hội bạn trung niên rồi.
Hiện tại, con tôi đã được 5 tháng. Tháng sau tôi phải đi làm lại rồi nhưng chưa biết phải gửi con ở đâu. Bố mẹ tôi buôn bán nên không thể trông cháu được. Đêm qua, tôi ngồi thủ thỉ, nhờ mẹ chồng trông cháu cho mình đi làm.
Ngay lập tức, bà mở két sắt, lấy ra 50 triệu đặt trên bàn: “Con thuê bảo mẫu đi. Mẹ ôm cháu thôi chứ không chăm sóc được đâu, tốt nhất cứ thuê người có kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ. Mẹ còn bận các việc của mẹ”.
Tôi bất ngờ nhìn số tiền được đặt ngay ngắn trên bàn. Mẹ chồng đã thẳng thắn tuyên bố như vậy rồi, tôi có cố thuyết phục cũng chẳng được. Một phần cũng do chồng tôi. Anh quá kỹ tính trong chuyện chăm con. Có lần vợ chồng tôi gửi con cho bà nội để đi siêu thị, về nhà thấy con bị muỗi đốt, anh cằn nhằn suốt một buổi chiều.
Tôi không lấy 50 triệu nhưng mẹ chồng bảo tiền thuê người hàng tháng để bà lo, vợ chồng tôi cứ tìm bảo mẫu đi. Nhưng tôi biết tìm ai bây giờ? Tìm người trên mạng thì không yên tâm. Đến trung tâm giới thiệu người làm thì mức lương thường khá cao. Tôi rối trí quá.
Tác giả: Mỹ Hạnh