Hôm trước 3 năm ngày giỗ mẹ vợ tôi mọi người ạ. Nếu như trước khi bà mất, vợ chồng tôi vẫn nghèo xơ xác thì nay tôi đã là đại gia có trong tay nhiều tỉ đồng do được bà phù hộ ăn nên làm ra nhanh như diều gặp gió. Đến nỗi sự đổi đời nhanh chóng của tôi khiến 2 anh trai vợ không khỏi ngỡ ngàng. Nhưng họ có nằm mơ cũng chẳng bao giờ biết được tất cả những gì tôi có hôm nay là do chính mẹ vợ cho.

Cưới nhau được 4 năm cũng là lúc vợ tôi bị tai nạn giao thông nghiêm trọng. Sau lần đó, cô ấy bị liệt gần như không đi lại được. Ngoài đi làm kiếm tiền, tôi còn phải lo việc nhà, chăm con mọn, chăm vợ. Nói chung rất nhiều vất vả nhưng tôi không kêu than nửa lời mà chấp nhận vì nghĩ mọi sự xảy đến đều có duyên phận cả. Cũng may bà ngoại gần đó thường sang đỡ đần con rể rất nhiều.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn sanook

Xin kể 1 chút về mẹ vợ tôi. Bà tốt tính và thương con cháu lắm. Bình thường bà ở 1 mình. Dù có tới 2 con trai sống ngay kế bên nhưng các bác ấy chẳng ai quan tâm tới mẹ. Những lúc ốm đau họ bỏ mặc bà muốn ăn uống ra sao thì ăn, mải miết đi làm từ sáng đến tối mà không đoài hoài. Nhất là 2 chị dâu luôn không ưa mẹ chồng ra mặt.

“Cả đời nghèo kiết xác chẳng cho con cháu được cái gì”.

Bị con trai, con dâu xa lánh nên bà thường qua lại chăm nom cho nhà tôi. Tuy là con rể nhưng tôi thương và coi bà chẳng khác mẹ đẻ mình.

2 năm cuối đời bà đang khỏe mạnh thì bị các khối u xâm lấn rồi phát triển thành ung thư ác tính. Các bác bên vợ cứ lấy lý do bận công việc để không chăm sóc nên tôi phải đón hẳn bà về nhà mình. Dù nhiều lần bà nhập viện điều trị không có tiền, ngoài cắm sổ đỏ nhà cho ngân hàng, tôi cũng phải chạy vạy khắp nơi vay mượn. Số tiền từ vài chục triệu lên đến vài trăm và cuối cùng thành cả tỷ nhưng tôi vẫn nhất quyết cứu mẹ vợ bằng được. Đồng lương đi làm của tôi mỗi tháng cố gắng lắm chỉ đủ ăn tiêu và trả lãi ngân hàng.

Nhiều lần, chính mẹ vợ bảo con rể:

“Cứ để mặc mẹ. Ai rồi già cũng phải chết, con lo cho gia đình của mình trước đi”.

Song tôi kiên quyết:

“Vợ con không may nằm 1 chỗ không lo liệu cho bà được thì con sẽ thay cô ấy chăm sóc mẹ”.

Những lúc ấy, bà toàn khóc nức nở:

“Con là rể mà tốt với mẹ quá, có hiếu hơn cả 2 đứa con trai mẹ dứt ruột đẻ ra”.

Sau 2 năm mẹ vợ tôi vẫn không cầm cự được. Trước khi ra đi, bà kéo tay tôi đưa cho 1 tờ 500 ngàn để dưới gối dặn:

“Cả đời mẹ chỉ có 1 tờ này để lại cho con song con đừng tiêu vội nhé, cứ đợi khoảng 1 năm nữa điều kỳ diệu sẽ đến”.

Nói xong thì bà đi. Dù đám tang của bà do tôi đứng ra lo liệu từ A-Z nhưng các anh trai vợ vẫn đến đòi hết tiền phúng điếu. Tôi đưa không giữ lại đồng nào vì không muốn bà nằm dưới kia phải đau lòng thêm.

Đúng ngày giỗ đầu của bà thì nhà tôi xuất hiện 1 vị khách lạ chuyên sưu tầm tiền. Anh ta đề xuất thẳng:

“Nghe nói trước khi qua đời mẹ vợ có để lại cho anh 1 tờ 500 ngàn. Anh có thể bán lại không, tôi đang cần vì nó có seri đẹp. Tôi trả cho anh 2 mảnh đất và 1 tỉ đồng để anh đổi cho tôi tờ tiền kia”.

Tôi nghe mà choáng váng song cũng đồng ý khi họ nhất quyết đòi sở hữu tờ tiền có seri kỳ lạ. Chỉ khi ông ấy đi rồi mới gửi cho tôi dòng tin nhắn ngắn ngủi:

“Tôi là người quen của bà cụ. Thật ra số tiền và 2 mảnh đất đó chính là của mẹ vợ anh. Bà làm vậy để thử lòng các con nhưng nhận ra có mỗi con rể là đối tốt với bà nên nghĩ cách hợp thức hóa của cải cho người con hiếu thảo”.

Biết được câu chuyện này, tôi vui mừng và bất ngờ lắm. Tôi mang số tiền 1 tỷ kia đi trả nợ và bán 1 mảnh đất để đầu tư làm ăn. Việc làm ăn của tôi ngày một thuận lợi nên 2 năm nay tôi có trong tay rất nhiều bất động sản trước sự ngỡ ngàng và thán phục của mọi người.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn sanook