Khi nhà chồng có khách khứa, cô vẫn đi chợ và nấu nướng bình thường. Hoàn thành nghĩa vụ của một nàng dâu. Nhưng lúc bà bảo cô bế con sang hàng xóm chơi, cô liền ứng đáp thế này.

Nàng dâu nào không mong được mẹ chồng đối xử tâm lý, thật lòng. Song nếu ước mơ chẳng thành hiện thực, vậy chỉ còn cách ứng phó sao cho mẹ chồng phải kiêng dè.



Nàng dâu trẻ tên Tuyến tâm sự, cô kết hôn được 3 năm, con nhỏ vừa tròn 1 tuổi. Suốt thời gian mang bầu và sau sinh, cô đều ở bên ngoại. Vì khi ấy chồng cô đi làm xa nhà. Chính mẹ chồng đề nghị cho cô về ngoại, bà đỡ cực nhọc lo cho con dâu chửa đẻ.



Mới đây, chồng Tuyến bảo 2 mẹ con cô về sống bên nhà chồng. Sang năm anh chuyển lại gần nhà rồi. Cô đã lấy chồng, ở mãi nhà mẹ đẻ sao được. Tuyến nghĩ hợp lý, nên đồng ý.

Mẹ chồng đối xử với cô khá lạnh nhạt. Thường chê trách cô đủ điều. Nhưng Tuyến đều để ngoài tai. Duy chỉ có một việc làm cô ấm ức và không cam chịu chấp nhận.

 Sau khi nấu nướng cả bàn tiệc, đến giờ ăn mẹ chồng bảo vợ bế con sang hàng xóm chơi, để rồi lúc về chỉ còn mâm cơm hoang tàn và cách xử lý “tưng tửng” của vợ - Ảnh 1.

Ảnh minh họa.

Tuyến kể, mỗi dịp cuối tuần nhà chồng Tuyến thường có khách khứa tới ăn cơm. Khi thì bạn của bố mẹ chồng, lúc là vợ chồng chị chồng mang các cháu về thăm ngoại. Tuyến bị giao trọng trách dậy sớm đi chợ, rồi nấu nướng cả bàn tiệc đãi khách.

Chuyện chẳng phải quá to tát, vì cô là phận dâu con. Dẫu tiền cô bỏ ra mua đồ ăn, lại một mình hì hục nấu nướng. Có điều, đến giờ ăn mẹ chồng lại bảo Tuyến… bế con sang nhà hàng xóm chơi. Lý do bởi, bé nhà Tuyến còn nhỏ, nào thì quấy phá, nào thì mè nheo đòi nọ đòi kia rất ồn ào, phiền phức.



Chuyện đến đây cũng chưa to tát lắm. Ăn trước ăn sau như nhau cả thôi. Có con mọn phải chấp nhận vậy. Song tiệc tàn, Tuyến bế con về thì chỉ còn lại mâm cơm hoang tàn. Cô phải úp mì gói ăn qua bữa, trộn thêm ít cơm nguội cho chắc bụng. Ăn còn lấy sức dọn dẹp bãi chiến trường mà mọi người để lại nữa chứ.

Tuyến cho hay, lần 1 cô cho là mẹ chồng quên để dành thức ăn cho mình. Lần thứ 2,3 nghĩ bà trót vô tâm. Đến lần thứ 4 lặp lại, cô tin chắc mẹ chồng cố tình.

Không sao, người khác đối xử tệ với bạn, thì chính bạn phải thật ưu ái, nâng niu chính mình – Tuyến bày tỏ quan điểm. Khi nhà chồng có khách khứa, cô vẫn đi chợ và nấu nướng bình thường. Hoàn thành nghĩa vụ của một nàng dâu. Nhưng lúc bà bảo cô bế con sang hàng xóm chơi, cô liền gọi taxi dẫn con đi ăn hàng.

Mẹ chồng chê cháu nội ồn ào khiến mọi người ăn mất ngon, nhưng chả nhà hàng nào lườm nguýt mẹ con cô. Nhà hàng sang xịn còn có hẳn ghế ăn dành riêng cho trẻ là đằng khác. Mẹ con cô đánh chén một bữa no say rồi tạt sang nhà cô bạn thân ngủ trưa, chiều đi dạo phố chán chê mới về. Khi ấy cô mới đủng đỉnh đi rửa dọn mâm bát còn phần mình.



Được vài lần, tiền chồng gửi về cho Tuyến lập tức cạn sạch. Cô hồn nhiên gọi cho anh giục gửi thêm tiền. Anh vội hỏi sao tiêu nhanh thế, Tuyến vui vẻ kể lể dạo này mẹ con cô thường được đi ăn nhà hàng ngon.

 Sau khi nấu nướng cả bàn tiệc, đến giờ ăn mẹ chồng bảo vợ bế con sang hàng xóm chơi, để rồi lúc về chỉ còn mâm cơm hoang tàn và cách xử lý “tưng tửng” của vợ - Ảnh 2.

Ảnh minh họa.

“Em nghĩ ý mẹ là em cứ cho con ra quán ăn cho lạ miệng đi đấy. Tại tính mẹ ít nói nên không thể hiện ra thôi. Nếu không mẹ đã phần cơm với đồ ăn cho em rồi. Công nhận mẹ tâm lý thật anh ạ. Thương con dâu với cháu cả tuần chả được thò mặt ra ngoài, cuối tuần nhân nhà có khách liền cho em đi chơi…”, Tuyến nói mà đến bản thân cũng thấy ngượng miệng.

Tình huống cô nghĩ ra chắc chỉ có trong tiểu thuyết. Nhưng cô phải nói như thế, chứ cô thẳng thừng lên án mẹ chồng, cô sẽ là nàng dâu tệ. Chắc gì đã được chồng đồng tình, trái lại khả năng còn bị mắng“mẹ chắc không cố ý đâu, em đừng nghĩ xấu bà, có gì em là con cái nên nhịn mẹ một chút”.



Nhưng nói như Tuyến chồng cô lại tin. Vì chả người đàn ông nào nghĩ xấu mẹ mình. Hơn nữa, từ khi về chung sống, Tuyến chưa 1 lần phàn nàn với chồng về nhà chồng. Có nhắc đến, cô đều khen ngợi. Thành ra chồng cô khó bề nghĩ rằng cô đang “mát mẻ” mẹ chồng.

Tuyến bật cười kể, sau đó chồng cô gọi cho mẹ, bảo bà bớt bớt cho Tuyến đi ăn hàng, ăn cơm nhà cho tiết kiệm. Bà hỏi ra mới biết Tuyến làm gì vào những lúc bị mình bắt bế con sang nhà hàng xóm chơi. Bà giận tím mặt, nhưng vẫn phải giữ hình tượng với con trai, liền gật đầu đồng ý. Chuyện “đuổi” con dâu vào giờ cơm không còn tái diễn nữa.

Sau chuyện đó, mẹ chồng Tuyến đã có sự hiểu biết về con dâu. Từ đó bà cư xử hài hòa hơn, ít nhất là ở bề ngoài. Tuyến thở dài nói, thôi thế cô cũng thỏa mãn rồi.