Nói một thôi một hồi, bố Trinh yêu cầu cô ấy rời xa tôi và nhắc vợ kéo con gái vào nhà trong để tạo sức ép cho gia đình tôi.
Bạn gái của tôi tên Trinh, hiền lành, xinh đẹp và sống vui vẻ hòa đồng với mọi người. Chúng tôi yêu nhau đã 3 năm nay, cả hai xác định kiếm đủ tiền mua nhà rồi mới tính đến chuyện cưới xin.
Bố mẹ hối thúc 2 đứa đến với nhau rất nhiều, khi hiểu rõ nỗi khổ của chúng tôi, họ đã quyết định rút tiền tiết kiệm và mua nhà cho con trai. Ngày bố mẹ mua nhà, tôi ngỏ ý muốn để cho bạn gái cùng đứng tên, vì trước sau cô ấy cũng là vợ của tôi, nhưng bố không đồng ý:
“Các con chưa cưới nhau, ai biết được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì. Giả sử khi cho bạn gái con đứng tên rồi, đột ngột cô ấy đòi chia tay, vậy nửa ngôi nhà sẽ phải chia cho cô ta sao? Như vậy số tiền bố mẹ vất vả kiếm được cả đời sẽ bị mất, rồi mọi người nhìn vào lại cho rằng gia đình mình khờ dại sao? Mình nghĩ cho người ta nhưng chắc gì họ đã nghĩ cho mình”.
Không muốn gây khó dễ cho bố mẹ nên tôi để mặc 2 người quyết định. Khi có nhà rồi, tôi cũng thông báo tin vui với Trinh và chúng tôi đến sống ở đó vài tháng nay.
Từ ngày mua được nhà, bạn gái rất vui và cô ấy không có ý ép tôi cho đứng tên nhà chung. Thế nhưng, ngày hai gia đình gặp mặt lại xảy ra chuyện buồn.
Chúng tôi yêu nhau đã 3 năm nay, cả hai xác định kiếm đủ tiền mua nhà rồi mới tính đến chuyện cưới xin. (Ảnh minh họa)
Vì chúng tôi yêu nhau đã quá lâu, nhà cửa công việc đâu vào đấy nên quyết định để bố mẹ 2 bên gặp mặt và bàn chuyện cưới xin.
Thứ 7 vừa rồi, gia đình tôi đến gặp mặt nhà gái. Gia đình Trinh làm gần 10 mâm cỗ, mời anh em nội ngoại đến để chia vui cùng. Sau khi ăn uống no say, có lẽ trong người có chút men nên bố tôi không kiểm soát được lời nói. Ông đã khoe với nhà gái:
“Vợ chồng tôi mới mua được nhà cho các cháu, vì thế sau khi cưới bọn trẻ không phải lo chuyện nhà cửa nữa. Tiền làm ra chỉ để chi tiêu ăn uống và nuôi con. Các cháu may mắn hơn những đứa bạn cùng trang lứa rất nhiều”.
Bố tôi vừa dứt lời thì bố Trinh hỏi:
“Thế ông bà định khi nào cho con gái tôi đứng tên trong sổ đỏ cùng đây?”.
Bố tôi thật thà nói:
“Nhà này là chúng tôi bỏ tiền ra mua cho con trai tôi, tại sao lại phải sang tên cho con gái ông. Nếu ông muốn con gái được đứng tên nhà thì hãy bỏ vào đấy 1 tỷ thì chúng tôi đồng ý cho đứng tên chung”.
Bố Trinh muốn gia đình tôi cho cô ấy đứng chung tên trong sổ đỏ. (Ảnh minh họa)
“Thời buổi này con gái hiếm, con tôi xinh đẹp, nết na, có công việc tốt, thừa sức lấy được những chàng trai giàu có. Con tôi lấy con trai ông bà, rồi phải sinh con và phụng dưỡng nhà chồng, thế mà có cái nhà không được đứng tên. Vậy chẳng may giữa đường 2 cháu đứt gánh, con tôi ra đi tay trắng sao.
Nếu ông bà không nghĩ lại, tôi sẽ không chịu để con thiệt thòi gả vào nhà chồng keo kiệt tính toán. Tôi sẽ bắt con gái chia tay, tìm người đàn ông tử tế, tốt bụng, hào phóng để lấy làm chồng. Tôi không thể “gửi trứng cho ác” được, tôi phải để con tôi có quyền lợi, giá trị trong nhà chồng”.
Nói một thôi một hồi, bố Trinh yêu cầu cô ấy rời xa tôi và nhắc vợ kéo con gái vào nhà trong để tạo sức ép cho gia đình tôi. Thế nhưng bố tôi cũng chẳng vừa, ông trách nhà gái tham lam, chưa cưới xin đã tạo sức ép bắt phải chia đôi tài sản. Bố cũng mạnh miệng nói là không có Trinh, tôi sẽ lấy người con gái khác. Tôi có công việc ổn định, nhà cửa đâu ra đấy và ngoại hình cao ráo không thiếu gì con gái tốt theo đuổi.
Kết thúc buổi gặp mặt là cuộc cãi nhau dữ dội của 2 gia đình và đám cưới bị hủy vô thời hạn. Tôi và Trinh đồng lòng cưới nhau nhưng bố cô ấy tìm mọi cách cấm cản tôi tiếp cận bạn gái. Tôi không biết phải làm sao để cứu vãn cuộc tình này nữa?