Tôi thà không nhận số tiền này, còn hơn tiếp tục trở về với cuộc sống khốn khổ trước đây.
Tôi mới ly hôn chồng được nửa năm nay. Hiện tại, tôi cảm thấy cuộc sống của mình rất thoải mái, sung sướng và tự do. Chồng tôi là con nhà giàu, chỉ biết học hành và nghe lời mẹ nên không có chính kiến. Mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do mẹ chồng tôi, một người phụ nữ thành đạt, giỏi giang, định đoạt. Hồi cưới, tôi còn hãnh diện vì mình được làm dâu nhà giàu, có mẹ chồng là doanh nhân. Nhưng sống được 3 năm, tôi đã mệt mỏi, uất ức đến tận cổ, buộc phải nộp đơn ly hôn trong đau đớn.
Mẹ chồng tôi tính tình cứng rắn nhưng nhiều lúc không biết nói lý lẽ. Có thể trong mắt bà, chuyện đó là đúng nhưng với suy nghĩ và quan điểm sống của tôi, tôi thấy nó sai. Vậy mà bà vẫn ép tôi phải làm theo. Ví dụ như, bà bảo tôi làm hướng dẫn viên du lịch, phải đi đây đó nhiều, vừa không có thời gian lo cho gia đình vừa dễ “ngoại tình” nên ép tôi nghỉ làm. Dù tôi đã giải thích, bảo bản tính tôi đàng hoàng, sẽ không có chuyện phản bội chồng. Còn nếu không muốn đi tour, tôi sẽ xin công ty chuyển sang làm bên điều hành tour trong nước, chỉ làm giờ hành chính. Vậy nhưng mẹ chồng vẫn không chấp nhận. Vì thương chồng, tôi đành ngậm ngùi xin nghỉ việc và đẻ con ngay trong năm đó.
Từ lúc nghỉ việc, tôi biến thành giúp việc không công lúc nào không hay. Mọi việc trong nhà do một mình tôi cáng đáng, từ dọn dẹp, nấu nướng, chăm sóc thú cưng, tỉa và trồng hoa. Công việc bận rộn nhưng tôi chưa từng có thời gian thư giãn và cũng không được về nhà ngoại nguyên một ngày mà chỉ được về thăm nhà 1-2 tiếng đồng hồ thôi.
Ảnh minh họa.
Mẹ chồng tôi khắc nghiệt với con dâu. Bà nói hồi kia bà vất vả, khổ sở lắm mới tạo dựng được cơ ngơi như thế này; sau này tôi hưởng khối tài sản đồ sộ thì phải bỏ công ra cho xứng đáng. Bố chồng vốn sợ vợ nên cũng chưa từng bênh vực tôi lấy một câu. Còn chồng tôi, với anh, mẹ luôn luôn đúng, còn ý kiến của tôi, anh không quan tâm đến.
3 năm ròng rã, đến khi mẹ ruột nhập viện mà vẫn không được đến chăm sóc thì mọi chuyện đã vượt quá giới hạn của tôi. Tôi tuyên bố thẳng là không cần tài sản, không cần gì nữa hết, chỉ cần được tự do thôi. Tôi đưa con về ngoại ở, quyết tâm ly hôn.
Hậu ly hôn, tôi xin được vào công ty cũ, tuy mức lương không còn cao như trước nhưng cũng đủ chi tiêu cho 2 mẹ con. Tôi thích ăn gì thì ăn, ngủ mấy giờ dậy thì dậy, không phải nhìn nét mặt ai để sống.
Chiều qua, mẹ chồng cũ tìm đến nhà tôi. Bà ấy đưa ra 2 tỷ, bảo cho tôi nhưng với một điều kiện: “Tái hợp đi”. Bà nói ra 3 từ khiến tôi ám ảnh tột cùng, không đồng ý và trả lại số tiền trên cho bà. Tôi nói rõ cuộc sống của tôi đang rất tốt nên chẳng có lý do gì để tôi phải tái hôn cùng một người đàn ông nhu nhược, hèn hạ cả. Hơn hết, tôi không muốn sống trong căn nhà tù túng với sự ràng buộc và khắt khe.
Mẹ chồng cũ im lặng một lúc. Rồi bà kể sự thật cho tôi nghe. Thì ra sau khi ly hôn, chồng cũ tôi lao vào ăn chơi đua đòi để chống đối cha mẹ. Nhiều lần bà nhìn thấy con trai nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại là ảnh vợ chồng tôi và con gái chụp lúc thôi nôi con. Bà biết anh vẫn còn yêu tôi rất nhiều nhưng vì xấu hổ nên không dám gặp tôi nữa. Thấy con trai sa sút, bà đau lòng, càng nghĩ càng thấy mình sai nên mới chủ động đến gặp tôi, mong tôi thương chồng cũ, thương con gái thì tái hợp.
Tôi bảo bà cho mình thời gian suy nghĩ. Tôi vẫn còn tình cảm với chồng cũ nhưng cũng sợ sẽ rơi vào hố sâu lúc trước. Tôi nên làm sao đây?