(Dân trí) – Ở tuổi 66, NSƯT Thanh Quý vẫn miệt mài làm nghệ thuật. Ngoài đời, bà trẻ trung, gần gũi, kiên cường nhưng đôi lúc cũng nhận bản thân yếu đuối.
NSƯT Thanh Quý sinh năm 1958 tại Hà Nội, bà được xem là một trong những diễn viên gạo cội của làng điện ảnh Việt Nam. Bên cạnh tài năng diễn xuất với những vai diễn có chiều sâu về tâm lý, Thanh Quý còn ghi dấu ấn bởi nét đẹp cuốn hút cùng đôi mắt biết nói.
Với tài năng và nhan sắc nổi trội, năm 18 tuổi, Thanh Quý đã nhận được lời mời của đạo diễn Trần Vũ để vào vai Vân – cô thanh niên xung phong mạnh mẽ trong phim Chuyến xe bão táp.
Nhan sắc NSƯT Thanh Quý thời trẻ (Ảnh: Tư liệu).
Năm sau, Thanh Quý tiếp tục gây ấn tượng trong phim Những người đã gặp. Vai diễn thứ hai của sự nghiệp giúp nữ nghệ sĩ nhận bằng khen của Ban giám khảo tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 4, năm 1977.
Từ đó, điện ảnh Việt thêm thăng hoa mỗi khi có sự xuất hiện của NSƯT Thanh Quý. Từ năm 1976 đến năm 1992 là giai đoạn hoàng kim của bà khi mỗi năm, “mỹ nhân màn ảnh” đều tham gia ít nhất một bộ phim.
Năm 1985, với vai Ngân Hà trong phim Tình yêu và khoảng cách, bà đã nhận giải Bông sen vàng cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 7 – một giải thưởng cao quý mà mọi diễn viên đều ao ước.
Từ những năm 2000 trở lại đây, NSƯT Thanh Quý chủ yếu đóng phim truyền hình dài tập. Bà xuất hiện đều đặn trên màn ảnh nhỏ với các phim như: Mùa lá rụng, Ban mai xanh, Chuyện phố phường, Luật đời…
Trong giai đoạn phim truyền hình Việt lên ngôi, NSƯT Thanh Quý cũng có những vai diễn ấn tượng, sắc sảo trong loạt phim như Người phán xử, Cả một đời ân oán, Hoa hồng trên ngực trái, Thương ngày nắng về và Cuộc đời vẫn đẹp sao, Không ngại cưới chỉ cần 1 lý do, Gặp em ngày nắng…
Chia sẻ với phóng viên Dân trí về cơ duyên làm diễn viên, Thanh Quý kể: “Đầu năm 1973, khi đi qua trường Trung cấp điện ảnh, tình cờ một đạo diễn nhìn thấy tôi nên gợi ý tôi thi vào trường nên tôi thi rồi vào đó học.
Ngày đó nhà tôi nghèo, đông anh em, vào học trường điện ảnh thì được Nhà nước nuôi nên cứ thế là học. Lúc ấy, mọi người diễn giỏi lắm. Tôi thì chậm chạp hơn nhiều. Tôi được giao đóng vai chính năm 15 tuổi nhưng vì diễn xuất non nớt, không đạt nên cuối cùng phải nhường vai cho người khác”.
Thanh Quý nhận mình là người kiên cường nhưng đôi lúc cũng rất yếu đuối (Ảnh: Phan Hưng).
NSƯT Thanh Quý cho biết, bà làm nghề lúc cuộc sống riêng tư và những giai đoạn điện ảnh gặp khó khăn. Thời đó, cả năm không có một bộ phim để đóng. Nhiều anh em nghệ sĩ thì vừa diễn kịch, vừa đóng phim hoặc làm thêm các nghề khác để duy trì cuộc sống…
“Tôi vốn dĩ kém năng động hơn mọi người nên cũng chỉ biết chờ đợi, hàng ngày tằn tiện chi tiêu hết mức sao cho chi phí vừa với đồng lương eo hẹp. Tôi nhớ có lần, hãng phim cử tôi đi tham dự sự kiện giao lưu cùng các hãng phim quốc tế, tôi chẳng có lấy một bộ quần áo tươm tất mà mặc. Mở tủ đồ chỉ thấy hai cái quần lụa và vài cái áo cũ kĩ nên tôi đành xin ở nhà”, bà kể về quá khứ của mình.
Nữ nghệ sĩ cũng tâm sự, nghề diễn tuy vất vả nhưng lại mang đến cho bà nhiều niềm vui bất ngờ mà không phải nghề nào cũng có được. Cách đây ít lâu, bà vào quán uống cà phê, có khán giả tiến lại vui vẻ hỏi: “Bác có phải là bà Nga bán bún riêu trong phim Thương ngày nắng về không?”.
Sau khi biết đúng là nghệ sĩ Thanh Quý trên phim, nữ khán giả đã nhất quyết đòi trả tiền nước giúp bà. Những niềm vui nho nhỏ thế này khiến bà thấy rất thú vị và yêu nghề hơn.
Có sự nghiệp điện ảnh rực rỡ nhưng cuộc sống riêng của bà không được suôn sẻ. Sau 2 lần kết hôn, bà trở thành mẹ đơn thân của một cô con gái. Hiện tại, bà sống cùng con cháu và đi làm phim nếu có kịch bản hay.
“Tôi nhận thấy cuộc đời mình không được suôn sẻ lắm. Tôi cũng đã trải qua nhiều giông tố. Nhìn lại những gì đã qua, đôi lúc tôi cảm thấy mình bạc nhược, yếu đuối, nhưng đôi lúc cũng thấy mình kiên cường”, bà Thanh Quý bộc bạch.
Nữ nghệ sĩ đang có cuộc sống bình yên bên con cháu (Ảnh: Phan Hưng).
Ở tuổi 66, ngoài những niềm vui với nghề và những phút giây bên con cháu. Bà vẫn nói, cô đơn đã trở thành một người bạn, hơi thở của mình.
Thanh Quý bộc bạch: “Tôi thường tìm niềm vui cho mình bằng những cách giản đơn nhất như hát thật to trên đường, tự nói chuyện một mình để giải tỏa tâm lý và cân bằng cảm xúc.
Tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại, thấy mình may mắn, thảnh thơi, tự do làm nghề, đầu óc không phải nghĩ ngợi điều gì”.
Bà tâm sự thêm, càng có tuổi, bà càng thấy mình độc lập, không đến mức bắt buộc cần ai đó để dựa vào. Con gái vì biết tính mẹ nên cũng không động viên bà đi bước nữa. Những lúc rảnh rỗi, bà nấu ăn cho con gái và cháu ngoại, đi cà phê, gặp gỡ bạn bè.
“Đi đóng phim có đồng ra đồng vào nên tôi thấy thoải mái hơn. Thi thoảng, tôi cũng đi du lịch cùng bạn bè. Đến tuổi này, mình cần nhất là sự tự do và bình yên”, bà cho hay.