Ngày hai đứa làm đám cưới mẹ tôi cứ khóc mãi, bạn bè thì bảo xinh đẹp giỏi giang như tôi sao lại lấy anh thợ điện lương 6 triệu . Ai cũng lắc đầu bảo tôi ương ngạnh.
Tôi ra trường được 2 tháng thì xin vào làm nhân viên kinh doanh ở một công ty tư nhân với mức lương khởi điểm 5 triệu. Nhưng chỉ 1 năm sau tôi đã được tăng lương cộng với khoản hoa hồng nhận được sau mỗi hợp đồng thì thu nhập hàng tháng đã lên tới chục triệu.
Thấy con gái công việc đã ổn, nhà lại là con 1 nên bố mẹ giục tôi yêu đương để lấy chồng cho ông bà được bế cháu. Bố mẹ vẫn muốn tôi tìm được một chàng trai ở rể nhưng tôi biết điều đó là khó. Dù bố mẹ có thương yêu mình hết lòng và tất cả tài sản ông bà gây dựng lên muốn dành hết cho đứa con gái tuy nhiên con trai bây giờ họ cũng giàu chí tiến thủ lắm, không muốn mang danh ăn bám nhà vợ. Mà bản thân tôi cũng thích kiếm được người chồng biết tự lập như thế.
Một lần vừa đi gặp khách hàng về thì xe máy của tôi bị chết máy giữa đường. Đường thì vắng người, lại chẳng có quán sửa xe nào cả tôi đành xuống xe dắt bộ. Đi ợc chừng hơn chục mét thì tôi lại còn bị trẹo chân vì guốc cao nữa chứ. Đúng là đen đủ đường, đang nhìn đông ngó tây xem có quán sửa xe nào không thì bất ngờ tôi thấy có một anh thanh niên chạy từ trong quán nước ra ngỏ lời giúp tôi dắt xe tới quán sửa xe cách đó chừng gần 500 m.
Nghĩ tới đoạn đường đi bộ cũng khá xa nhưng may có người tốt bụng đẩy xe giúp
thế này tôi cũng thấy có động lực hơn. (Ảnh minh họa)
Nghĩ tới đoạn đường đi bộ cũng khá xa nhưng may có người tốt bụng đẩy xe giúp thế này tôi cũng thấy có động lực hơn. Dọc đường hai đứa vừa đẩy xe vừa nói chuyện, anh dí dỏm vô cùng làm tôi cười suốt. Sau hôm đó tôi xin số để hẹn một ngày mời anh đi cà phê cảm ơn. Vội vàng về nhà cho kịp giờ ăn cơm tối mà tôi quên cả hỏi tôi, mãi cho tới cả tuần sau mới gọi lại cho anh được mà cũng chỉ biết gọi “Anh ơi”. Sau hôm cà phê cảm ơn ấy thì tôi biết anh tên Huy, hiện đang làm thợ điện.
Tính Huy cũng khá cởi mở và đặc biệt là ăn nói rất có duyên, thấy hai đứa nói chuyện cũng hợp nên sau đó anh có gọi điện mời đi chơi tôi cũng nhận lời. Nhưng hôm Duy tới nhà đón tôi thì mẹ tôi cũng nhìn thấy, có vẻ bà không vui cho lắm.
Lúc tôi về mẹ có hỏi tôi về cậu thanh niên tới đón mình thì tôi chỉ bảo là người mới quen thôi, bà ngần ngừ: “Nhưng mẹ nhìn nó có vẻ gia cảnh không được khá cho lắm, thanh niên bây giờ mà chỉ đi xe số thì chắc là dân lao động thôi, sẽ không thể tiến xa được đâu con ạ. Lấy chồng phải tìm chỗ nào khá khá một chút để còn dựa dẫm vào chồng chứ”.
Biết mẹ thương con gái nên tôi cũng vâng dạ vì lúc ấy cũng chưa xác định yêu. Nhưng càng tiếp xúc tôi càng thấy quý Duy, tuy chỉ là một anh thợ điện nhưng Duy lại tỏ ra hiểu biết rất nhiều thứ, không chỉ cuộc sống bên ngoài xã hội mà ngay cái công việc tôi đang làm anh cũng khá rành. Tôi có gặng hỏi anh đã học qua trường lớp nào hay đã làm ở công ty nào chưa thì anh bảo không, chỉ là anh nghĩ sao nói vậy thôi. 4 tháng quen nhau, tôi chính thức nhận lời yêu Duy.
Hàng ngày anh vẫn đi chiếc xe số tới chở tôi đi chơi, mẹ mặt vẫn buồn rười rượi, nhiều hôm tôi phải trốn giấu bà đi. Biết lương người yêu chỉ có 6 triệu nên chưa bao giờ tôi đòi hỏi quà gì ở anh cả, đi ăn cũng chỉ chọn những chỗ rất bình thường. Yêu tròn năm, 2 đứa quyết định cưới. Trước khi đưa tôi về xin phép bố mẹ, anh vẫn còn hỏi đi hỏi lại tôi rằng đã suy nghĩ kĩ chưa, có sợ lấy anh nghèo thế này về tôi sẽ khổ hay không, nhưng tôi đã bảo không sợ. “Em suy nghĩ kĩ rồi, hai đứa sẽ cùng nhau cố gắng”.
Lần đầu tiên gặp bố mẹ anh trong căn nhà ở ngoại thành tôi đã rất cảm mến hai bác. Nhà anh mọi thứ vật dụng đều bình thường, chỉ được cái là rộng so với nhà tôi nói chung là kém hơn. Mẹ tôi thì bảo: “Hay con thuyết phục nó cưới xong tới ở rể đi, tất cả bố mẹ để hết cho vợ chồng mày mà, về đấy thì khổ lắm con ạ”. Tôi chỉ còn biết động viên bà đừng buồn nhiều nữa.
Ngày hai đứa làm đám cưới mẹ tôi cứ khóc mãi, bạn bè thì bảo xinh đẹp giỏi giang như tôi
sao lại lấy anh thợ điện lương 6 triệu. (Ảnh minh họa)
Ngày hai đứa làm đám cưới mẹ tôi cứ khóc mãi, bạn bè thì bảo xinh đẹp giỏi giang như tôi sao lại lấy anh thợ điện lương 6 triệu . Ai cũng lắc đầu bảo tôi ương ngạnh. Tôi về căn nhà ngoại ô của chồng ở sau cưới được 1 tuần thì đi làm trở lại.
– Thuê nhà này đắt lắm anh ạ, lương vợ chồng mình không đủ đâu.
– Không, nhà mình mà đâu phải đi thuê em.
Tôi há hốc ngạc nhiên, tới lúc đó chồng mới chịu thú nhận suốt thời gian yêu tôi chuyện anh đi xe số và bảo làm công nhân thợ điện lương 6 triệu chỉ là thử tôi thôi chứ hiện tại anh đang làm giám đốc kinh doanh cho công ty gia đình, hèn chi anh lại tường tận công việc của tôi đến vậy. Khi biết tôi yêu thương anh thật lòng thì anh lại không dám nói thật nữa vì sợ tôi sẽ giận và đòi chia tay, thế nên anh phải đóng kịch tận tới ngày cưới. Chồng cứ ôm chặt lấy tôi rồi rối rít xin lỗi.
Cứ ngỡ lấy anh thợ điện hóa ra vớ ngay được chồng đại gia và có cuộc sống mà bao người mơ ước. Vợ chồng tôi mới kỉ niệm 1 năm ngày cưới, 1 năm qua chúng tôi đã đi du lịch nhiều nơi trên thế giới. Người hạnh phúc nhất sau đám cưới của tôi có lẽ là mẹ, mà có lẽ người mẹ nào thấy con gái mình được như thế thì cũng hạnh phúc như bà mà thôi.