Thấy con gái ở cữ phải chịu khổ, mẹ tôi nói: “Con gái tôi không ai thương thì tôi thương”.

Tôi là một cô gái đến từ một huyện nhỏ, bố mẹ tôi đều là công nhân bình thường. Dù gia đình không khá giả, nhưng tôi là con một và được bố mẹ cưng chiều, không để tôi làm bất cứ việc gì nặng nhọc. Về ăn mặc, bố mẹ luôn dành cho tôi những gì tốt nhất.

Thành tích học tập của tôi từ nhỏ cũng chỉ ở mức trung bình. Bố mẹ không đặt quá nhiều kỳ vọng vào tôi, chỉ mong tôi có thể ở bên họ và có một công việc đủ nuôi sống bản thân. Tôi hiểu rằng bố mẹ không muốn tôi đi xa. Khi đăng ký vào đại học, bố mẹ đã chọn cho tôi một trường gần nhà nhất để tôi có thể về thăm nhà bất cứ khi nào muốn.

Tôi và chồng là bạn cùng lớp đại học. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau từ thời sinh viên, nhưng bố mẹ tôi không đồng ý cho tôi yêu đương khi còn đang học. Họ muốn con gái tập trung vào công việc trước khi có bạn trai, nên tôi đã giấu chuyện yêu đương với bố mẹ vì biết chắc họ sẽ phản đối, đặc biệt là do chồng tôi quê ở xa. Khi đó, chồng tôi đã hứa rằng sau khi tốt nghiệp, anh sẽ ở lại quê tôi làm việc. Nhưng không ngờ, sau khi tốt nghiệp, anh lại thay đổi vì mẹ chồng bắt anh về quê làm việc. Chồng tôi rất hiếu thảo, khi mẹ anh ra lệnh, anh chỉ có thể nghe theo. Tôi không nỡ xa anh, nên đã quyết định đi theo anh về quê.

Ở cữ mẹ chồng bắt ăn cơm nguội, mẹ tôi đến thăm đưa ra một tờ giấy, bà điếng người - 1

Mẹ không muốn tôi lấy chồng xa. (Ảnh minh họa)

Mẹ tôi đã kịch liệt phản đối chuyện này, nhưng tôi đã quyết tâm và không nghe theo lời khuyên của bố mẹ, cuối cùng vẫn chọn theo chồng. Tôi từng nghĩ rằng sau khi kết hôn, tôi sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng thực tế hoàn toàn trái ngược.

Sau khi kết hôn, tôi phải sống chung với mẹ chồng, và bà không hề dễ tính. Ngay sau khi cưới, bà đã bắt tôi phải có con ngay lập tức. Mới 3 tháng sau khi cưới, tôi chưa kịp có thai, bà đã nói rằng chắc chắn tôi có vấn đề về sức khỏe, và ngày nào cũng mỉa mai, nói xấu tôi.

Khi tôi khó khăn lắm mới mang thai, thái độ của mẹ chồng có cải thiện một chút. Nhưng khi tôi sinh con gái, bà không vui vẻ cho lắm. Bà vốn dĩ không phải người chăm sóc ai, sau khi tôi sinh con, bà càng không quan tâm đến tôi, thậm chí còn không nấu ăn cho tôi, ngày nào tôi cũng phải ăn cơm nguội.

Ở cữ mẹ chồng bắt ăn cơm nguội, mẹ tôi đến thăm đưa ra một tờ giấy, bà điếng người - 2

Ngày nào tôi cũng phải ăn cơm nguội khi ở cữ. (Ảnh minh họa)

Vì mới sinh con, lại phải ăn cơm nguội, dạ dày tôi không chịu nổi. Tôi nhờ chồng nấu cơm, nhưng mỗi khi anh định nấu, mẹ chồng lại kiếm cớ để anh không thể làm. Chồng tôi thương tôi nhưng lại càng hiếu thảo với mẹ. Sức khỏe tôi suy yếu, con gái cũng bị tiêu chảy do uống sữa mẹ không đủ chất. Suốt thời gian ở cữ, ngày nào tôi cũng khóc.

Cuối cùng, tôi không chịu nổi nữa và kể hết sự thật với mẹ khi bà gọi điện. Mẹ tôi nghe xong rất tức giận, liền bắt xe đến nhà chúng tôi. Bà vào nhà và tranh luận với mẹ chồng tôi. Mẹ chồng tôi biết mình sai nên không nói gì. Sau đó, mẹ tôi lấy ra một tờ giấy và bảo chồng tôi ký. Tôi nhìn thấy đó là đơn ly hôn.

Ở cữ mẹ chồng bắt ăn cơm nguội, mẹ tôi đến thăm đưa ra một tờ giấy, bà điếng người - 3

Mẹ tôi xót con gái không có ai chăm sóc khi ở cữ. (Ảnh minh họa)

Chồng tôi nhìn thấy đơn ly hôn, lập tức quỳ xuống trước mặt mẹ tôi và nói rằng anh không muốn ly hôn. Mẹ tôi nói: “Một người đàn ông không bảo vệ được vợ con, làm sao tôi có thể yên tâm giao con gái tôi cho anh? Giờ tôi sẽ đưa con gái và cháu gái tôi về nhà. Con gái tôi không ai thương thì tôi thương”.

Mặc cho chồng tôi quỳ xin, cuối cùng tôi vẫn ôm con về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi điếng người nhưng cũng không biết làm cách nào để ngăn cản được quyết định của tôi. Giờ tôi chỉ chờ chồng ký đơn ly hôn để chúng tôi chính thức ly hôn. Tôi không hối hận vì quyết định này, chỉ thương con gái tôi, vừa sinh ra đã không có một gia đình trọn vẹn.