Tôi kể chuyện của mình thì ai cũng mắng tham lam, nhưng đối với tôi vợ rất quan trọng, còn bồ thì chưa bỏ được, nên đành chiều cả hai.
Bồ sành điệu hơn nên tôi tặng túi xách 10 triệu, còn vợ cứ làm con vịt quay là xong Ảnh minh họa

Vợ chồng tôi trước cũng yêu nhau hơn 1 năm mới cưới, giờ cũng hai thằng cu rồi. So với hồi còn yêu thì vợ tôi giờ thay đổi nhiều lắm. Vì sinh hai đứa con nên thâ‌n hìn‌h cô ấy cũng nở nang, phốp pháp ra chứ không thon gọn, eo ót như hồi con gái nữa.

Tuy vậy nhưng tôi không phủ nhận vợ rất đảm đang, cô ấy làm chủ một đại lý hoa quả nên chủ yếu là lao động chân tay vậy nên yêu cầu cũng đơn giản lắm. Được cái là việc nhà cửa, con cái cô ấy quán xuyến hết, tôi chỉ lo kiếm tiền về đưa cho vợ thôi.

Tôi không ghét bỏ gì vợ, vậy nhưng là thằng đàn ông lăn lộn làm ăn ở bên ngoài nên thỉnh thoảng cũng có em này em kia để đổi gió. Lần này tôi qua lại với một em trẻ hơn tận 10 tuổi. Vậy nhưng bồ của tôi rất sành điệu, chỗ ăn, chỗ chơi hay đồ hiệu gì đều biết hết.

Biết cách trang điểm bản thân nên cô ấy lúc nào cũng xinh đẹp, thơm nức. Không phải so sánh nhưng ở bên bồ xong về nhà nhìn thấy vợ đầu rối như tổ cu, quần áo luộm thuộm mà tôi cũng chán.

Cứ đến dịp gì đó tôi lại chuẩn bị quà cho bồ, rồi quà cho vợ để lấy lòng. Vậy nhưng năm trước tôi mua một lẵng hoa thật đẹp xách về thì vợ gào ầm lên:

“Mua hoa làm gì tốn tiền, thà để đấy mua cái gì ngon ngon về cả nhà ăn còn hơn”.

Vợ thực dụng vậy nên từ đó tôi chẳng mua hoa nữa, đối với cô ấy hoa với hoét chỉ là thứ vô tích sự. Còn bồ thì lại khác, mỗi dịp gì cứ phải có lẵng hoa thật đẹp, thơm kèm theo là một món đồ thật xịn xò cô ấy mới thích.

Hôm trước tôi làm xong dự án, sau quãng thời gian mệt mỏi muốn chia sẽ niềm vui đó với hai người phụ nữ bên mình. Chọn quà cho bồ thì khó chứ vợ dễ lắm. Thế nên tôi quyết định mua cho người yêu cái túi xách hàng hiệu 10 triệu rồi đến đưa cô ấy đi ăn, đi chơi tận chiều hết giờ hành chính thì về.

Tôi tạt qua chỗ bán vịt quay Quảng Đông mua một con thật to về cho vợ. Đúng như suy nghĩ của tôi, vợ thấy chồng mua đúng món sở trường của mình thì xuýt xoa, rồi ngồi gỡ ra 3 mẹ con ăn với nhau. Cô ấy còn bảo:

“Cảm ơn chồng nhé, thỉnh thoảng hãy mua thôi chứ tốn tiền lắm”.

Đấy, tôi nghĩ chẳng ai hiểu vợ bằng mình cả, nếu mua cái túi xách hoặc lọ nước hoa chục củ chắc gì cô ấy đã thích. Làm con vịt 2, 3 trăm nghìn vợ đã quay ra rối rít cảm ơn rồi. Thậm chí cô ấy còn cho rằng chồng tâm lý, yêu thương vợ con hết mực.

Nói thật là nhiều lúc nếu so sánh thì vợ tôi đúng là có thiệt thòi thật, nhưng cũng tại nhu cầu của cô ấy chỉ có như vậy thôi thì biết làm sao được. Trong cuộc sống hằng ngày tôi cũng cố gắng không để vợ con phải thiếu thốn thứ gì rồi. Vậy nên sở thích của vợ như thế nào tôi đáp ứng từng đó, chẳng có gì là sai cả.