Khi mẹ chồng mất, lo ma chay cho bà xong thì có người của văn phòng luật sư đột ngột đến bảo tuyên bố di chúc của bà. Cả nhà chồng tôi ngớ hết người, ai mà nghĩ được mẹ chồng chân chất còn biết lập di chúc.
Tôi đang bức xúc quá mọi người ạ. Tôi thật không ngờ các anh chị em nhà chồng tôi lại là những con người như vậy đấy!
Cách đây 5 tháng, mẹ chồng tôi ốm nặng. Bà đã gần 80 tuổi rồi, ai cũng biết bà khó mà khỏe lại được như trước, bà ở được với con cháu lúc nào thì mừng lúc ấy thôi. Bình thường mẹ chồng tôi sống cùng anh cả của chồng. Bà khỏe mạnh còn phụ anh ấy nấu cơm, làm việc nhà. Thế mà bà vừa ốm, vợ chồng họ liền kêu than không có thời gian chăm sóc vì còn bận đi làm.
Anh trai thứ 2 tương tự, vợ anh ấy còn đang chăm mẹ đẻ bị ung thư. Chồng tôi có 1 chị gái, 1 em gái nhưng họ theo chồng hết rồi. Giờ họ không thể bỏ chồng bỏ con về chăm mẹ hay đón bà về nhà chồng của họ được. Thế là trật ra còn mỗi tôi. À, tôi quên chưa kể, chồng tôi đã mất cách đó 3 năm vì tai nạn. Một mình tôi vừa bán hàng tạp hóa vừa nuôi 2 đứa con.
Mọi người bảo tôi công việc tự do nên có thời gian, họ còn nói tôi chỉ cần bỏ công còn đâu tiền nong mấy người họ sẽ lo đâu ra đấy. Tôi nghĩ dù sao cũng là mẹ của chồng mình, anh mất rồi tôi sẽ thay anh phụng dưỡng bà. Vì thế tôi đồng ý.
Trong di chúc bà nói để lại toàn bộ tài sản cho tôi và 2 đứa con tôi. (Ảnh minh họa)
5 tháng bà ốm liệt giường, anh chị em nhà chồng thi thoảng qua chơi mua cho bà ít bánh kẹo, hoa quả. Lắm khi bà lên cơn sốt giữa đêm, chỉ mình tôi đưa bà vào viện. Mỗi người họ chạy đến dúi cho tôi vài trăm nghìn, hỏi thăm vài câu là hết trách nhiệm. Như thể đi thăm họ hàng bị ốm chứ chẳng phải mẹ đẻ họ nữa. Tôi bất mãn lắm nhưng lại nghĩ giờ tôi không chăm lo cho mẹ chồng thì bà biết trông cậy vào ai?
Khi mẹ chồng mất, lo ma chay cho bà xong thì có người của văn phòng luật sư đột ngột đến bảo tuyên bố di chúc của bà. Cả nhà chồng tôi ngớ hết người, ai mà nghĩ được mẹ chồng chân chất còn biết lập di chúc. Tôi cũng ngạc nhiên, bà ở với tôi suốt nhưng tôi không hề biết chuyện di chúc đó.
Đáng ngạc nhiên hơn, trong di chúc bà nói để lại toàn bộ tài sản cho tôi và 2 đứa con tôi. Anh em nhà chồng không ai được xu nào hết! Trong số đó còn có 1 mảnh đất mặt đường, giá trị không hề nhỏ. Đến các anh trai chồng tôi cũng không biết sự tồn tại của nó.
Tôi vui khi nhận được số tài sản lớn bởi 1 mình nuôi con thật quá vất vả. Vậy mà các anh chị em chồng lại xúm vào chửi mắng tôi thậm tệ. Họ bảo tôi đã giở trò gì bẩn thỉu thì mẹ chồng mới lập bản di chúc nực cười kia. Họ bắt tôi từ chối nhận tài sản, rồi tiền phải được chia đều cho mọi người.
Tất nhiên tôi không chịu, bà tự cho con dâu với cháu chứ tôi có tranh cướp đâu. Họ quay ra oán hận, hằn học, dọa không để tôi được yên. Có lẽ tôi phải bán hết tài sản rồi đem con tới nơi khác ở cho yên ổn mọi người nhỉ?