Con dâu về đến nhà bình thản như không. Mẹ chồng gọi điện cho con trai báo rằng mình đang ở đó nên đi đón về. Thấy mẹ chồng về mặt con dâu tái mét.

Bộ ảnh về bà Sáu mù lang thang ăn xin khắp các chợ ở Lagi, chỉ còn biết sống bám vào tình thương của người đời

Thật ra chuyện tình yêu hoàn toàn khác với chuyện hôn nhân. Chuyện tình yêu thì chỉ do hai người ở bên nhau. Sau này khi kết hôn rồi chúng ta mới nhận ra còn quá nhiều điều khó có thể nói được nên lời xảy ra trong cuộc hôn nhân của mình.

Giống như những câu chuyện mẹ chồng – nàng dâu vẫn được nghe. Ở đây cũng là một câu chuyện như thế. Chỉ khác có một điều cô con dâu ấy lại dám làm điều trái với đạo lý đến vậy.

Kết hôn được gần 8 năm nay và có với nhau hai mặt con chung. Cuộc sống của cô và chồng thoải mái vô cùng. Sống chung với mẹ chồng nhưng bà thật sự không phải là người khó tính hay soi xét con dâu gì cả. Ngay từ ngày đầu mới về gia đình ấy vốn đã khá hòa thuận.

Nhiều người nói rằng mẹ chồng khi chỉ có 1 cậu con trai đã thế chồng lại mất sớm nên dành hết tình yêu thương cho con trai của mình vì thế nếu con trai có vợ sẽ không vui. Nhưng bà thì không phải một người phụ nữ như vậy.

Tần tảo gần 30 năm mới nuôi nấng được cậu con trai trưởng thành nên người rồi cho con trai kết hôn. Bà thật sự thấy vui khi có con dâu đến làm người nhà. Gia đình không giàu có nhưng cũng đủ ăn đủ sống nên bà hi vọng con dâu có thể thoải mái khi ở nhà mình. Có con dâu rồi gia đình ấy sẽ bớt cô đơn.

Bực bội vì chăm mẹ chồng lú lẫn, con dâu dẫn bà ra chợ rồi ‘để quên’ luôn ngoài ấy, đến ngày bà thảo di chúc thì cô khóc nghẹn không thành tiếng - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet.
Cuộc sống ấy cũng hạnh phúc được gần 8 năm cho đến mấy tháng trở lại đây đây mọi chuyện bắt đầu thay đổi. Mẹ chồng đã già, càng ngày càng lẫn hơn. Cái bệnh người già lẩm cẩm thì nào có ai tránh khỏi bao giờ.

Thời gian đầu chăm sóc mẹ chồng khá dễ dàng. Nhưng càng về sau thì bà ngày càng lẫn nhiều hơn. Thậm chí ngay cả việc đi ra ngoài rồi quên không nhớ đường về cũng có. Người như thế đáng ra cô con dâu phải yêu thương mẹ chồng hơn. Thế mà cô lại cố tình viện vào cái lý do đó làm chuyện khó tin đến vậy.

Vốn biết mẹ chồng già cả lú lẫn rồi. Đã đi làm cả ngày về mệt chuyện con cái cơm nước giờ còn phải hầu thêm mẹ chồng lú lẫn. Cô con dâu tức giận chứ, chẳng ai có thể vui nổi trong cái hoàn cảnh này. Thế là cô cố tình rủ mẹ đi chợ rồi giả vờ như bà quên không tìm thấy đường về mà bỏ lại bà ở đó.

Con dâu về đến nhà bình thản như không. Mẹ chồng gọi điện cho con trai báo rằng mình đang ở đó nên đi đón về. Thấy mẹ chồng về mặt con dâu tái mét. Con trai mới hỏi:

– Mẹ đi đâu mà giờ này mới về? lại còn ra ngoài không biết đường nữa.

– Mẹ định đi chợ mà đi rồi quên không nhớ đường về. May quá tự dưng nhớ ra có số điện thoại con bỏ trong túi áo nên mẹ nhờ người ta gọi giúp.

Bà cũng không muốn ảnh hưởng đến hạnh phúc của con dâu nên là cố tình không nói ra mọi chuyện. Nhưng người mẹ chồng như bà cũng có tính toán cả. Mới chỉ chăm sóc mình chưa được bao lâu mà con dâu đã đối xử với mình như thế rồi thật sự không được.

Người mẹ chồng ấy cố tình soạn 1 bản di chúc trong đó để lại tài sản cho con trai và hai đứa cháu còn tuyệt nhiên con dâu không có 1 đồng nào. Đừng trách mẹ chồng tính toán mà hãy hiểu cho người mẹ chồng ấy. Nếu thử đứng trong trường hợp bị con dâu bỏ lại ngoài chợ như thế, nếu như bà lú lẫn thật chứ không phải giả vờ thì không biết mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào. Bởi thế người ta mới nói với nhau rằng lòng người chính là thứ khó đoán nhất trên đời.