Nghe tin dữ, chồng em vẫn ngồi ăn nốt bát phở mới đứng dậy mặc quần áo để sang nhà ngoại.
Em khó xử quá các chị ạ. Chồng thì cố chấp, nhưng anh cũng có lý do của mình. Em là người đứng giữa, chẳng biết phải nói sao cho chồng thông cảm và bỏ qua chuyện năm xưa.
Khi kết hôn, vợ chồng em vẫn dự tính sẽ làm kinh tế vài năm mới tính chuyện sinh nở. Bản thân em cũng cam kếtvới công ty, rằng hai năm đầu tiên sẽ không sinh con. Thời điểm đó vợ chồng em sống rất thoải mái, vì tiền làm ra ngoài tiết kiệm thì chỉ chi tiêu cho hai vợ chồng.
Kết hôn được gần một năm thì em biết mình có thai. Khi ấy chồng em vẫn mạnh miệng lắm, anh bảo cứ giữ lại con, vì đằng nào con cũng có duyên với mình. Còn công việc không làm chỗ này thì làm chỗ khác, anh sẽ không để em và con phải sống khổ.
Nhưng ngặt nỗi em vừa nghỉ việc ở công ty được hai tháng thì công ty của chồng cũng bị giải thể. Chồng em thì vẫn đi tìm việc nhưng chẳng có nơi nào phù hợp. Lúc này bọn em đành phải lấy hết tiền tiết kiệm ra để chi tiêu sinh hoạt.
Chuyện như vậy vẫn chưa chấm dứt các chị ạ. Hôm nay vừa xong việc của bố, em về đến nhà thì mẹ gọi. (Ảnh minh họa)
Em còn nhớ ngày đi sinh, trong túi hai vợ chồng chỉ có đúng 3 triệu. Chồng em gọi hỏi vay khắp nơi, cuối cùng vay được bạn bè thêm 7 triệu nữa là tròn 10 triệu. Còn bố mẹ đẻ của em khi ấy dù mới bán đất nhưng cũng chỉ mang lên cho con gái 500 nghìn. Chồng em giận bố mẹ vợ chắc lép với con rể, bán đất được hơn một tỷ, vậy mà lúc con khó khăn lại chẳng giúp được bao nhiêu. Vì thế anh cứ ghim chuyện này trong lòng.
Cũng may sau khi em sinh con, chồng em tìm được một công việc ổn định nên đã lo được cho hai mẹ con. Từ ngày vực dậy kinh tế, chồng em cũng thay đổi thái độ với bố mẹ vợ. Bình thường khi không có công to việc lớn, anh rất ít khi về nhà ngoại. Kể cả hôm anh trai em gọi sang, nói bố em bị đột quỵ, chồng em vẫn ngồi ăn nốt bát phở mới vào phòng thay quần áo.
Nhưng chuyện như vậy vẫn chưa chấm dứt các chị ạ. Hôm nay vừa xong việc của bố, em về đến nhà thì mẹ gọi. Bà bảo phong bì phúng chồng em đặt chỉ có 500 nghìn. Chị dâu em còn nhắc đi nhắc lại và chê trách. Em hỏi thì chồng bảo anh chỉ trả lại món nợ trước đây. Em nói hết lý lẽ mà chồng vẫn không chịu thay đổi. Hay là em chạy sang đó đưa cái phong bì khác rồi bảo mình đặt nhầm được không ạ?