Tôi kết hôn được tròn 6 tháng, trước đó chúng tôi cũng có khoảng thời gian 4 tháng yêu nhau. Sở dĩ yêu ngắn như vậy đã kết hôn vì tôi và anh ấy có biết nhau từ trước, hai nhà cách nhau gần 2 cây số nên biết khá rõ về nhau. Trong mắt bạn bè và những người quen anh ấy mà tôi biết đều nhận xét bạn trai của tôi hiền lành, thân thiện… vậy nên tôi hoàn toàn yên tâm mà yêu đương rồi kết hôn.
Chúng tôi kết hôn nhanh như vậy một phần cũng do gia đình hai bên cũng sốt ruột, cả hai đã ngoài 30 tuổi rồi. Bởi vậy hôn nhân của tôi rất được gia đình, bạn bè ủng hộ. Nhiều người khen ngợi hai vợ chồng đẹp đôi, có công ăn việc làm ổn định. Gia đình hai bên cũng chưa có điều tiếng gì, nhìn chung mọi thứ đều thuận lợi để cả hai đến với nhau.
Trước khi cưới, chồng tôi rất chiều chuộng tôi. Hàng ngày dậy sớm đưa đón tôi đi ăn, đến công ty làm việc, chiều cũng đón tôi về… Dù anh ấy không giàu có, nhưng tôi cũng thấy ấm lòng, tự hào về bạn trai của mình. Nhưng đó là khoảng thời gian đẹp đẽ, ngắn ngủi khi còn yêu, cưới rồi mọi thứ mới vỡ lẽ. Bạn trai hào hoa ngày nào giờ là ông chồng lười nhác, cau có, thô lỗ.
Mỗi khi không vừa lòng điều gì là chồng giận dỗi, văng tục với vợ. Tôi nín nhịn, cho qua nhưng cũng chỉ được một thời gian thì không chịu nổi. Không gặp nhau thì thôi, hễ ở bên nhau là anh ta chê bai tôi đủ đường, nào là thấp bé, nào là lùn như cây nấm… Chê cả bố mẹ tôi không giàu có như kỳ vọng của anh ta. Chồng tôi còn đưa ra quy tắc, mọi thứ trong nhà đều do anh ta hoặc mẹ chồng quyết định, kể cả việc chi tiêu.
Mới cưới 6 tháng đã nghĩ đến ly hôn vì chồng quá đáng. Ảnh minh họa
Nói về tính gia trưởng của chồng thì tôi không thể nào chịu đựng được, động chút là quát tháo, bắt ép vợ phải làm cho bằng được. Nhất là mỗi khi nhà có khách đến chơi, chồng tôi phét lác đủ đường, khoe mẽ các kiểu trong khi bản thân chẳng có gì. Chưa kể, anh ta không ngần ngại kể xấu vợ khi tôi đang ngồi trước mặt khách.
Cách đây 1 tuần, nhân dịp đầu năm cũng như lâu ngày chưa gặp lại bạn cũ. Chồng tôi có tổ chức bữa ăn để mời các bạn thân của mình tới nhà chơi, ăn cơm. Biết là bạn quan trọng của chồng, nên tôi đã bỏ nhiều thời gian đi chợ, nấu những món ăn ngon. Bữa ăn diễn ra vui vẻ, mấy bạn của chồng tấm tắc khen tôi nấu ăn ngon, lại ngoan ngoãn, lễ phép và cư xử lịch thiệp… Nhưng lúc các bạn về, chồng tôi đang vui vẻ tiễn khách về xong quay lại đóng cửa rất mạnh, mặt nóng bừng đầy tức tối.
Chồng tiến đến nói như quát vào mặt vợ: “Cô làm bẽ mặt tôi vừa thôi, cho bạn tôi toàn ăn món linh tinh, chẳng ra gì cả. Chúng nó khen vì lịch sự thôi, chứ mấy món đó có đắt cũng đâu có hợp với chúng tôi, bạn cũ là phải ăn những món thân quen mà chúng tôi từng thích. Với lại, cô xem lại bản thân cô, ăn uống không biết giữ ý, cầm cả miếng thịt gà lên gặm mất lịch sự. Ngồi ăn một chút thì đứng lên đi, cứ ngồi lì ra đấy, ai mà ăn uống thoải mái nổi“.
Tôi nghe chồng mắng mà không hiểu mình đã sai điều gì, tôi cố gắng giải thích, nhưng đều vô nghĩa. Chồng tôi không chấp nhận những lời tôi nói, anh ấy đòi ly hôn khi chốt lại một câu: “Nhà tôi có truyền thống ăn uống như thế, cô thấy hợp hay không cũng phải chấp nhận. Không thì cứ việc ly hôn, đi mà lấy người khác cho ăn uống thoải mái, thích làm gì thì làm. Nhà tôi là thế đấy“.
Bị xúc phạm, kèm với dồn nén trước đây, tôi tức tưởi bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Chồng mới đầu mặc kệ, nhưng rồi cũng nhắn tin, gọi điện rủ vợ về. Tôi thì thấy sợ, mới có 6 tháng kết hôn mà giờ đây tôi không muốn quay lại nhà chồng để bị chồng và mẹ chồng chèn ép. Tôi đang khó xử quá, không biết có nên nghe theo lời chồng hay là nhân chuyện này ly hôn để giải thoát cuộc đời mình? Hãy cho tôi lời khuyên!