Cháu mới về thành phố được hai hôm, con trai đã gọi điện trách móc tôi, bảo vì tôi mà vợ đang đòi ly hôn với nó.
Vợ chồng tôi đều là những người nông dân bình thường. Dù gia đình khó khăn nhưng hai vợ chồng vẫn cố gắng cho con trai ăn học đầy đủ. Không phụ sự mong đợi của chúng tôi, con trai đã đỗ vào trường đại học danh tiếng ở thành phố. Sau khi tốt nghiệp, nó được nhận vào làm tại một công ty liên doanh với nước ngoài, mức lương khá lắm.
Làm được một năm, con trai lại được thăng chức và tăng lương. Vì thế, con trai luôn là niềm tự hào của chúng tôi.
Năm 27 tuổi, con dẫn bạn gái về ra mắt rồi xin cưới. Hai đứa nó làm chung công ty. Thấy cô bé xinh xắn, nhanh nhẹn, là người thành phố, rất giỏi giang nên vợ chồng tôi ưng luôn. Vì biết hoàn cảnh nhà tôi nên đằng gái không đòi tiền thách cưới khiến chúng tôi rất cảm kích.
Bạn gái của con trai xinh xắn, nhanh nhẹn lại giỏi giang nên tôi ưng ngay. (Ảnh minh họa)
Sau khi cưới, hai con tự mua nhà trả góp, cuộc sống khá êm ả nên vợ chồng tôi rất yên tâm. Mẹ chồng nàng dâu gần như không có xích mích gì vì ở xa, lâu lâu con cái mới về quê thăm nhà.
Khi cháu trai chào đời, tôi lên thành phố ở cùng để chăm sóc con dâu cháu nội. Thời gian đầu sau sinh, con dâu thuê giúp việc vì sợ tôi vất vả. Được 3 tháng, thấy sức khỏe của con đã hồi phục, việc nhà cũng chỉ có từng ấy, thuê người thêm sẽ tốn tiền nên tôi khuyên con cho giúp việc nghỉ.
Nhưng, sau đó tôi mới thấy hối hận vì quyết định của mình. Bởi lúc này tôi mới biết con dâu không biết nấu nướng gì, may ra chỉ biết cắm nồi cơm. Từ trước đến nay, vì công việc của hai con đều bận rộn nên hai vợ chồng đều đặt đồ ăn mang về nhà hoặc ra ngoài ăn.
Con dâu cũng không dọn dẹp nhà cửa gì, mỗi tuần đều thuê người tới dọn nhà theo giờ. Vì thế khi giúp việc nghỉ, chỉ có mình tôi lo toan mọi việc trong nhà từ nấu cơm, dọn dẹp, chăm cháu,… Về chuyện nhà cửa, do không ở cùng các con, góp ý lại sợ con dâu tự ái nên tôi đành im lặng.
Sau này, vì mẹ tôi ở quê sức khỏe yếu nên tôi phải về quê chăm sóc bà. Khi đó, vợ chồng con trai tôi lại thuê giúp việc. Nghe con trai bảo, giúp việc này là người thật thà, nhanh nhẹn lại quý cháu nên tôi cũng yên tâm phần nào.
Khi con dâu sinh, tôi đã tới ở cùng để chăm sóc cháu. (Ảnh minh họa)
Cách đây không lâu, giúp việc có việc bận phải về quê. Vì hai vợ chồng bận việc, không có ai chăm sóc con nên chúng nó đã gửi con về quê nhờ tôi chăm giúp một tuần. Tôi nhận lời ngay vì từ trước đến nay chưa khi nào cháu trai được ở quê với chúng tôi lâu như vậy. Lần này, tôi sẽ cho cháu một kỳ nghỉ hè đáng nhớ.
Tôi dạy cháu trai 4 tuổi đạp xe, cho ra ruộng chơi, chiều mát thì đi thả diều,… Cháu chơi rất vui, ngày về thành phố vẫn còn lưu luyến ông bà lắm. Hai con cũng cảm ơn vợ chồng tôi vì đã giúp chúng nó chăm sóc con. Ấy thế mà cháu mới về thành phố được hai hôm, con trai đã gọi điện về trách móc tôi, bảo vì tôi mà vợ đang đòi ly hôn với nó.
– Mẹ cứ nói năng lung tung, gieo rắc những thứ không hay vào đầu cháu rồi giờ khiến vợ đòi ly hôn với con đây này. Mẹ đã hài lòng chưa?
Tôi ngơ ngác không hiểu chuyện gì, hỏi tiếp thì con trai gắt lên:
– Có phải trước mặt con trai con, mẹ chê vợ con lười, không biết nấu cơm, làm việc nhà, không ra dáng một người vợ, một người mẹ không?
Quả thực có lần đưa cháu sang nhà hàng xóm chơi, tôi đã phàn nàn với bà hàng xóm vài câu về con dâu. Không ngờ cháu trai lại nghe được rồi về nhà nói lại với mẹ. Nhưng những gì tôi nói là sự thật mà, có nói sai câu nào đâu, tại sao con dâu lại phản ứng thái quá như thế. Tại sao nó không thử nhìn lại bản thân, thay đổi mình mà lại dễ dàng buông ra 2 từ ly hôn như vậy?
Giờ con trai đang giận tôi lắm. Mối quan hệ giữa hai vợ chồng nó đang căng thẳng. Chẳng nhẽ tôi sai thật sao? Tôi nên làm gì lúc này bây giờ, tôi thật sự không muốn hai chúng nó ly hôn.