Nhìn chị gái mặc váy cưới cô dâu đứng bơ vơ một mình mà tôi xót thương vô cùng. Không biết tương lai của chị sẽ ra sao đây?

Chị gái tôi 31 tuổi, nhan sắc bình thường, công việc chưa ổn định nhưng lại luôn khao khát kiếm được nhiều tiền. Để đạt được điều đó chị tôi đã chấp nhận lấy anh chàng bị tai nạn giao thông, nằm liệt giường nhiều năm.

Biết được ý định của chị, gia đình tôi ra sức ngăn cản, chị nói bố mẹ anh ấy rất giàu, lấy về rồi sẽ được ăn sung mặc sướng nên cưới. Không thể ngăn cản được quyết định của chị nên bố mẹ tôi đành thuận theo.

Ngày nói chuyện người lớn chỉ có bố mẹ anh rể tương lai đến chơi nhà. Đến tận ngày cưới gia đình tôi mới được vào tận giường nhìn mặt chú rể. Anh ấy nằm liệt giường, nhìn mặt mũi cũng khôi ngô nhưng chỉ cử động được hai cánh tay. Nhìn chị gái lẻ loi chào hỏi khách mà tôi không cầm được nước mắt, rồi tương lai chị sẽ thế nào đây?

Vậy mà gương mặt chị ấy lại không ngớt nụ cười, thật không hiểu chị đang đóng kịch cho mọi người xem hay chị hạnh phúc thật sự nữa?

3 tháng sau chị trở về nhà với thân hình gầy còm làm cả nhà vô cùng sửng sốt. Mẹ tôi rối rít hỏi lý do, chị gục đầu vào vai mẹ mà khóc nức nở. Chị nói đã bị gia đình chồng lừa dối, họ đâu có giàu gì. Chỉ được ngôi nhà to đẹp chứ bên trong rỗng tuếch. Bố mẹ chồng phá sản cơ sở làm ăn từ hai năm trước, thế mà đi đâu cũng khoe giàu có.Ngày cưới, chị gái tôi là cô dâu lẻ loi một mình đón khách mà không có chú rể bên cạnh - Ảnh 1.

Chị tôi đâu có nghe bố mẹ mà còn trách họ không thương con, chỉ muốn đuổi đi cho rảnh nợ. (Ảnh minh họa)

Chị kể bữa cơm của gia đình chồng lúc nào cũng chỉ có đậu, rau, trứng, cả tuần mới ăn được bữa thịt mà toàn mỡ. Chị gái tôi tức giận khi biết bị lừa nên quyết định sẽ ly dị chồng. Thế nhưng bố mẹ chồng nói nếu chị ấy sinh cháu cho họ thì sẽ sang tên sổ đỏ ngôi nhà rộng 400m2 cho con dâu.

Lần này chị về quê xin hỏi ý kiến của bố mẹ đẻ. Bố tôi đập bàn tức giận trách: “Con từ bỏ suy nghĩ sống vì tiền đi được không? Vì tiền mà con đòi lấy người ta, bây giờ cũng vì không có tiền mà muốn bỏ chồng. Con là phụ nữ mà chẳng có chút đức hạnh nào vậy? Tốt nhất hãy là người vợ tốt để cho bố mẹ bớt lo đi”.

Mẹ tôi cũng khuyên chị có chồng rồi thì sống sao cho ra dáng người vợ, đừng suốt ngày phấn son lòe loẹt, quần áo xẻ tứ tung chẳng ra gì cả. Chị tôi đâu có nghe bố mẹ mà còn trách họ không thương con, chỉ muốn đuổi đi cho rảnh nợ.

Chị ấy đã ở nhà bố mẹ đẻ cả tuần rồi, bố mẹ chồng đến rước cũng không chịu về. Gia đình tôi thật sự bất lực, không biết phải thuyết phục chị ấy quay về với chồng thế nào nữa? Mọi người cho tôi lời khuyên với?

(ngocthuong…@gmail.com)